Triệu Nam Ngọc mượn một gian phòng của Lục điện hạ, ôm Tống Loan đang đau đớn đến mồ hôi nhễ nhại đặt lên sập. Nàng vốn cố gắng chịu đựng, nhưng khi được hắn ôm, nàng không thể kìm nén thêm nữa. Từ môi và răng, nàng bật ra hai tiếng thút thít, tay nắm chặt y phục của hắn, không chịu buông. Nước mắt rơi đầy mặt, nàng không thể dừng lại.
Nhìn đôi môi khô khốc của nàng, Triệu Nam Ngọc định đứng dậy rót một chén nước. Nhưng Tống Loan trên sập run rẩy, ngón tay yếu ớt vươn ra, cố níu lấy góc áo hắn. Nàng thở hổn hển, giọng mong manh: “Đừng đi.”
Cơn đau âm ỉ này thật sự quá khó chịu, càng tra tấn càng khiến nàng tỉnh táo.
Dù xưa nay Tống Loan sợ Triệu Nam Ngọc đến chết khiếp, nhưng giờ đây, trong cả hoàng cung rộng lớn, chỉ có hắn mang lại cho nàng cảm giác an toàn. Khóe mắt nàng lấp lánh lệ, vành mắt đỏ hoe như thỏ con, trông vô cùng đáng thương.
Triệu Nam Ngọc ngồi lại, nắm tay nàng, thấp giọng trấn an: “Được rồi, ta không đi.” Hắn thẳng lưng, đôi mắt đầy tơ máu, thần sắc lạnh lùng. Hắn quay đầu, giọng khẩn thiết nói với Lục điện hạ đứng sau: “Làm phiền điện hạ, xin mời một vị thái y giúp thần.”
Hắn dừng một chút, rồi thêm hai chữ: “Mau chóng.”
Đêm nay, Lục điện hạ đã chứng kiến Triệu Nam Ngọc chăm sóc Tống Loan tận tình ra sao. Không chút chậm trễ, ngài lập tức sai người đến thái y viện mời thái y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play