Tống Loan cả đêm không ngủ yên, lăn qua lộn lại mãi vẫn chẳng thể chợp mắt. Đêm khuya thanh vắng, nàng mở to đôi mắt, nằm thẳng trên sập, không dám động đậy, sợ làm kinh động nam nhân bên cạnh.
Môi nàng còn hơi đau, đôi cánh môi óng ánh vẫn lưu lại những vết thương nhỏ do Triệu Nam Ngọc cắn lúc trước. Trước khi ngất xỉu lần này, Tống Loan vốn chẳng mấy thích ở chung với nam chính. Dù biết rõ kết cục của nguyên chủ, nàng chỉ muốn cố gắng sống hòa thuận với hắn, tránh phạm phải những sai lầm trước đây, chứ chưa từng nghĩ đến việc khiến hắn yêu thích mình, càng không muốn hạ thấp bản thân để lấy lòng hắn.
Tục ngữ có câu: “Làm kẻ liếm giày, cuối cùng hai bàn tay trắng.”
Nhưng hiện tại, tình thế nghiêm trọng, nàng không thể không tìm cách quyến rũ Triệu Nam Ngọc. Tốt nhất là chiếm được trái tim hắn, để nàng không phải ngày ngày lo lắng bị hắn giết chết.
Triệu Nam Ngọc dung mạo tuấn mỹ, mặt mày tinh tế, tựa như thơ như họa. Cùng hắn lên sập cũng chẳng phải thiệt thòi! Thực ra, Tống Loan vốn định vứt bỏ gói hợp hoan tán mà nàng đã chuẩn bị cho ca ca, nhưng giờ đây nó lại trở nên hữu dụng.
Triệu Nam Ngọc dù có chạm vào nàng, sờ soạng khắp người, thậm chí khi bản thân hắn động tình, hắn vẫn luôn kiềm chế rất tốt. Hắn còn tự tay kéo lại vạt áo cho nàng, chẳng làm gì thêm.
Nếu nàng không hạ dược, đến bao giờ Triệu Nam Ngọc mới chịu chạm vào nàng đây?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT