Nghe Tống Loan nói, Hạ Nhuận mặt trắng bệch, lắp bắp đáp: “Ta… ta… ta có ngân lượng, cô cô của ta cũng rất thương ta. Nàng không cần lo lắng sẽ có người bắt nạt nàng.”
Tống Loan trong lòng thầm thở dài một tiếng, nghĩ thầm, tiểu tử này thật sự quá cố chấp. Đến nước này rồi mà hắn vẫn chưa chịu từ bỏ. Nàng không biết nguyên chủ đã cho hắn uống thứ mê hồn dược gì mà khiến hắn si tình đến vậy, dù ch·ết cũng không hối cải.
Nàng dùng sức giật tay ra khỏi tay hắn. Đến lúc này, Tống Loan biết có nói thế nào cũng không thể khiến hắn hiểu. Nàng cười nhạt, ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Hạ công tử, ta còn có việc, xin đi trước.”
Hạ Nhuận lưu luyến nhìn nàng, thậm chí còn muốn đuổi theo, “A Loan, ta… ta sẽ chờ nàng.”
May mà Tống Loan chạy nhanh, tránh được cảnh phải tiếp tục dây dưa vô tận với hắn. Nàng một hơi chạy ra khỏi hoa viên, khó khăn lắm mới gặp được một nha hoàn. Nàng lập tức ngăn nha hoàn lại, bày ra vẻ mặt không dễ chọc, hỏi: “Cô gia ở đâu?”
Nha hoàn cảm thấy mình thật xui xẻo. Tam tiểu thư quanh năm suốt tháng chỉ trở về vài lần, vậy mà lại bị nàng đụng phải. Nha hoàn sợ hãi vị tam tiểu thư tính tình nóng nảy này, lo rằng nếu nói sai điều gì sẽ chọc giận nàng mà rước họa. Trước đây cũng từng có chuyện như vậy.
Nha hoàn run rẩy chỉ về phía một gian phòng bên trái, nhỏ giọng đáp: “Cô gia đang ở trong phòng của ngài.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT