Mùa đông, trong phòng đã đốt lò sưởi, không chút cảm giác lạnh lẽo. Mỗi khi đến mùa này, Tống Loan thường không muốn ra ngoài, thà lười biếng cuộn mình trong phòng chẳng đi đâu. Nếu thời tiết đẹp, nàng sẽ ra sân phơi nắng một chút.
Triệu Nam Ngọc sau khi được điều chuyển công việc thì càng thêm bận rộn. Có những lúc hắn trở về, Tống Loan đã ngủ say, hoàn toàn không hay biết hắn đã đến. Sáng hôm sau, Tống Loan tỉnh dậy mới nhớ ra hôm nay Nguyễn Sênh sẽ ghé thăm. Gần trưa, Nguyễn Sênh dắt theo ấu tử của mình đến.
Tiểu hài tử ngoan ngoãn đứng bên cạnh mẫu thân, gương mặt tinh xảo, làn da trắng trẻo mịn màng, sạch sẽ đến lạ. Tống Loan ngồi xổm xuống, nắm tay cậu bé, dịu dàng hỏi: “Sao không dẫn muội muội theo cùng?”
Cậu bé nghiêm túc đáp: “Muội muội còn đang ngủ.”
Tống Loan không nhịn được xoa đầu cậu, cười nói: “Sao không đánh thức muội muội? Biết đâu nàng cũng muốn đi chơi.”
Tiểu hài tử mím môi, không nói gì thêm. Tống Loan nhận ra tính tình cậu bé này không giống phụ thân Triệu Văn Diễn. Triệu Văn Diễn tính khí không tốt, ngang tàng phô trương, vậy mà nhi tử lại ngoan ngoãn, hiểu chuyện như thế. Chắc hẳn là nhờ Nguyễn Sênh dạy dỗ tốt.
Nguyễn Sênh đang mang thai, đã được bốn tháng. Nhìn nàng rạng rỡ, Tống Loan thầm nghĩ nàng hẳn rất hạnh phúc. Nhi nữ song toàn, phu quân tuy đôi khi trẻ con, nhưng đối xử với nàng vô cùng tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play