Tống Loan bị hắn dùng sức nhéo một cái, làm sao có thể không tỉnh? Nhưng nàng thật sự không dám trước mặt Triệu Nam Ngọc tỏ ra đáng thương. Nàng nuốt nước miếng, khẽ lùi lại, ngượng ngùng cười: “Là do ta ngủ không sâu, không liên quan đến chuyện của chàng.”
Nàng nào dám trách cứ hắn.
Triệu Nam Ngọc nghe vậy khựng lại, khẽ “ừm” một tiếng. Tống Loan bị ánh mắt thâm sâu của hắn nhìn đến nóng bừng cả mặt, ánh mắt mơ hồ, không dám đối diện với hắn.
Ánh trăng sáng tỏ, không khí thoảng chút ái muội.
Triệu Nam Ngọc bất ngờ nghiêng người, tiến sát vào trong, một tay chống bên tai nàng, cúi đầu nhìn nàng thật sâu một lúc, rồi chậm rãi cúi thấp mặt, đôi môi mềm mại gần như chạm vào gò má nàng.
Ngón tay tái nhợt của Tống Loan nắm chặt tấm chăn mỏng, bị ánh mắt sáng quắc của hắn nhìn đến toàn thân nhũn ra. Mặt nàng càng lúc càng hồng, đến cả vành tai cũng đỏ rực.
Triệu Nam Ngọc tự nhiên không bỏ qua sự thay đổi trên nét mặt nàng. Hắn bỗng cảm thấy thú vị. Tống Loan trước đây chưa từng đỏ mặt trước hắn, càng không biết thẹn thùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT