Quý Tư Thâm lập tức ngồi dậy, ngoan ngoãn đem thuốc uống hết.
Không hiểu sao, Cố Cẩn Niên cảm thấy nhóc con trước mặt không giống trước đây.
Trở nên ngoan hơn nhiều.
Cố Cẩn Niên không nhịn được, liền giơ tay xoa nhẹ mái tóc ngắn của Quý Tư Thâm.
Mềm mại như mèo con.
“Cố Cẩn Niên, em... em đói rồi.”
Người trên giường lại bắt đầu làm nũng.
“Nằm thêm một lát, chút nữa là có thể ăn.”
Quý Tư Thâm ngoan đến lạ, tự mình kéo chăn rồi ngoan ngoãn nằm xuống.
“Dạ.”
Cố Cẩn Niên ngây người một chút, nhưng rất nhanh lại phục hồi tinh thần.
So với Quý Tư Thâm trước đây luôn đối với hắn lạnh lùng, thì người trước mắt nhìn thuận mắt hơn nhiều.
Chờ Cố Cẩn Niên rời khỏi phòng, người vừa nhắm mắt lại lập tức mở ra.
Trong đôi mắt không còn chút gì gọi là yếu đuối, mềm mại, chỉ còn lại sự thanh minh và tỉnh táo.
“Ký chủ, cậu thật tàn nhẫn, ra tay với chính mình mà không nương tay chút nào.”
Quý Tư Thâm ngồi dậy, “Nếu không thì sao khiến Cố Cẩn Niên mất cảnh giác với tao được?”
Dựa theo cốt truyện ban đầu, thì tại quán bar đêm đó, nguyên chủ sẽ làm ra những hành động trái ý với Cố Cẩn Niên.
Rõ ràng, nguyên chủ bị đám người Triệu Văn Đình dọa cho sợ hãi, bị thương, thậm chí bị chính em trai ruột tính kế.
Nhưng nguyên chủ vẫn một mực dùng lời nói kích thích Cố Cẩn Niên, nói muốn ra ngoài bán thân, là muốn thoát khỏi Cố Cẩn Niên.
Nghĩ thôi cũng đã thấy được kết cục của nguyên chủ. Phải nói rằng, nguyên chủ chính là ngòi nổ, khiến chỉ số hắc hóa của Cố Cẩn Niên lao thẳng đến giới hạn cuối cùng.
Sau đó, liền bị Cố Cẩn Niên nhốt ở biệt thự, cầm tù.
Nguyên chủ phải chịu đủ loại tra tấn.
Mãi cho đến khi bạch nguyệt quang của Cố Cẩn Niên trở về, cộng thêm Quý Đồng và đám người kia giở trò tính kế, nguyên chủ coi như là tự đào hố chôn mình, tự đẩy mình vào chỗ chết.
Hệ thống sớm đã biết tâm tư ký chủ toàn sự đen tối, nhưng vẫn không nhịn được cảm thán.
“Ký chủ, cậu thật gian xảo.”
Quý Tư Thâm nhướng mày, “Cảm ơn đã khen.”
Hệ thống: …….
Tôi không phải khen cậu.
Cố Cẩn Niên biết nấu ăn, kỳ thật cũng chỉ vì người bạch nguyệt quang trong lòng hắn.
Quý Tư Thâm không khỏi nghĩ ngợi, người được lợi nhất hiện tại, chính là hắn.
“Thâm Thâm.”
Cố Cẩn Niên nhẹ nhàng gọi cậu một tiếng, người đang ngủ trên giường liền lười nhác duỗi người.
Mang theo chút giọng mũi phát ra những thanh âm lười biếng.
Âm thanh ấy, khiến tim Cố Cẩn Niên run nhẹ một nhịp.
Quý Tư Thâm rất rõ mình nên dùng bộ dạng nào để “câu” lấy trái tim người đàn ông này.
Cậu ngồi dậy, đôi mắt vẫn còn mơ màng chưa tỉnh hẳn.
Nhìn thấy Cố Cẩn Niên, liền cười ngọt ngào, lộ ra hai chiếc răng nanh đáng yêu.
Vươn tay về phía Cố Cẩn Niên, “ Ôm em.”
Trong lòng Cố Cẩn Niên đột nhiên dâng lên một cảm xúc khó hiểu, như bị ma xui quỷ khiến liền vươn tay ôm cậu lên.
Đôi tay nâng phần mông của Quý Tư Thâm.
Quý Tư Thâm thuận thế quấn lấy eo anh, mặt dụi vào hõm vai rồi cọ cọ như mèo con làm nũng.
Khiến trong lòng Cố Cẩn Niên có chút ngứa ngáy.
Cố Cẩn Niên ôm Quý Tư Thâm xuống lầu dùng cơm khiến quản gia đột nhiên sợ hãi, ông còn chưa từng thấy dáng vẻ thân mật này của hai người bao giờ.
Quý Tư Thâm vẫn duy trì hình tượng ngoan ngoãn, nhưng trong lòng thì đang âm thầm thử giới hạn của Cố Cẩn Niên đối với mình đến đâu.
Hắn nhất định phải biết được điểm mấu chốt và sự dung túng của người này đối với mình ở mức nào.
Bữa cơm đó, cậu ăn không yên phận chút nào, cũng may Cố Cẩn Niên vẫn luôn kiên nhẫn dỗ dành cậu.
Chỉ là, nhìn Quý Tư Thâm thay đổi khác với trước đây, khiến trong lòng anh cảm thấy có gì đó kỳ quái.
Thật sự chỉ là vì bị dọa?
Nhưng Cố Cẩn Niên vẫn không hỏi, hiện tại cảm xúc của Quý Tư Thâm chưa ổn định, bây giờ hỏi lại, chỉ khiến cậu thêm sợ hãi.
Tuy nhiên, nhóc con trở nên ngoan ngoãn thế này, xem như cũng không tệ.
Ăn cơm xong, Quý Tư Thâm vẫn luôn theo sau Cố Cẩn Niên.
Cùng với cảm xúc bất an.