Vì trò chuyện với Diệp mỹ nhân hơi lâu, lúc Thẩm Lê Châu cùng thị nữ quay về thì trên đường đã vắng hẳn người qua lại. Mãi đến khi đi vào một con đường nhỏ, nàng mới thấy phía trước không xa có một nữ tử cùng thị nữ đang rẽ sang một lối mòn khác.
“Chủ tử, là Dung quý nhân.” Văn Dao đỡ cổ tay Thẩm Lê Châu, khẽ nhắc.
Thẩm Lê Châu khựng lại một chút, không biết nghĩ đến điều gì, liền thấp giọng dặn: “Đợi nàng ta đi rồi hãy qua.”
Văn Dao tuy không hiểu dụng ý của chủ tử, nhưng vẫn làm theo lời dặn, chờ một lát đến khi bóng dáng Dung quý nhân khuất hẳn sau ngã rẽ, mới tiếp tục đi tiếp.
“Chủ tử, hôm nay Phương quý nhân múa một khúc cũng xem như đã khiến Hoàng thượng chú ý đến, không uổng công chủ tử chuẩn bị bao ngày. Vậy là cũng coi như đã đòi lại chút công đạo cho Tẩm Phương rồi.” Về đến Trường Lạc cung, nhớ đến chuyện hôm nay, Văn Dao có chút phấn khởi nói.
Mấy ngày gần đây nàng có qua lại trò chuyện với Tẩm Phương vài lần, hai người cũng coi như có chút giao tình, vì thế trong lòng tự nhiên cũng căm phẫn việc Ninh Tiệp dư ỷ thế hiếp người.
“Ngươi vội vàng quá rồi. Nàng ta dẫu có tấn vị, cũng chỉ là một quý nhân, sao có thể sánh được với Ninh Tiệp dư?” Thẩm Lê Châu khẽ gõ trán Văn Dao, rồi nhẹ nhàng thở dài, “Ta có thể giúp nàng cũng chỉ đến thế thôi. Xét đến tình cảm của Hoàng thượng và Thái hậu, mấy hôm nay Ninh Tiệp dư không dám làm càn, nhưng về sau ra sao thì phải trông vào chính nàng ấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT