Trong cung Thập Thúy, Ninh Tiệp Dư hiếm khi không giữ nổi vẻ bình tĩnh, sau khi Phương Quý Nhân dời cung, nàng liền nổi trận lôi đình.
“Thưa nương nương, có cần sai người xử lý Phương Quý Nhân không ạ?” Tĩnh Viên quỳ trên mặt đất, khẽ ngẩng đầu, dò hỏi.
“Đồ ngu! Biết rõ dạo này Hoàng Thượng đang có hứng thú với ả, bây giờ ra tay với ả chẳng phải là tự tìm đường chết sao?” Ninh Tiệp Dư liếc nàng ta một cái, không kiên nhẫn đáp, “Đi theo bổn cung bao nhiêu năm rồi mà chẳng tiến bộ gì, ngay cả một người cũng không canh nổi, còn chẳng bằng cái đầu gỗ.”
“Dạ, nô tì biết sai, là nô tì suy nghĩ chưa chu đáo.” Tĩnh Viên cúi đầu nhận lỗi, khóe mắt liếc nhìn Tĩnh Tư bên cạnh, thấy nàng vẫn mang bộ dạng như xác sống, chẳng mảy may phản ứng với lời chủ tử, liền cảm thấy xui xẻo.
Ninh Tiệp Dư đi đi lại lại vài bước trong điện, nhíu mày nói: “Phương thị nhập cung lâu như vậy chưa từng thấy ả dám giở trò, nếu sau lưng không có người bày mưu tính kế thì bổn cung thật sự không tin nổi. Chẳng lẽ là Triêu Tài Nhân nhúng tay vào? Nhưng chuyện này có lợi gì cho nàng ta chứ?”
“Nương nương, có thể là Phương Quý Nhân đã nói chuyện của Lưu thị cho Triêu Tài Nhân biết, giờ có lẽ sẽ gây bất lợi cho chúng ta.” Tĩnh Viên thấp giọng phụ họa.
“Sợ cái gì? Chẳng qua chỉ là một tội phi chết rồi thôi, nếu Phương thị thật sự dám nói ra thì đã chẳng đợi đến bây giờ. Thôi kệ, sai người theo dõi ả, cứ để ả mừng hụt một hồi, đến lúc phát hiện ra dù giãy giụa thế nào cũng là đường chết thì chẳng phải thú vị hơn sao?” Không biết nghĩ đến điều gì, khóe môi Ninh Tiệp Dư khẽ nhếch lên nụ cười lạnh lẽo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play