Thẩm Ly Châu hàng mi khẽ run, chậm rãi mở mắt, liền thấy Văn Lam với vẻ mặt đầy mừng rỡ nhìn mình. Nàng hé môi, song lại không phát ra được tiếng nào, chỉ cảm thấy trong miệng đắng chát vô cùng, tựa hồ là vị đắng của thuốc còn lưu lại.
Văn Lam vội vàng bưng chén trà ấm đến, dìu chủ tử uống vài ngụm.
Nước trà trượt qua cổ họng, khiến yết hầu khô khốc được dịu đi đôi phần, Thẩm Ly Châu mới cảm thấy dễ chịu hơn. Nhận ra trán mình đang đắp một chiếc khăn ấm đã bị thấm ướt, nàng khẽ chau mày, vừa hơi cử động liền phát hiện toàn thân đau nhức vô lực, hai tầng chăn phủ trên người khiến nàng khó thở.
Nàng đang định ra hiệu cho Văn Lam gỡ bớt chăn, thì đã thấy Hoàng thượng từ ngoài cửa sải bước tiến vào, Hoàng hậu theo sau hai bước.
“Nàng tỉnh rồi, cảm thấy thế nào?” Nguyên Cảnh Niên vượt qua Văn Lam đang hành lễ bên cạnh, nhanh chóng đến ngồi bên giường, trên mặt lộ rõ vẻ quan tâm không chút che giấu, ánh mắt nhìn nàng chăm chú.
Thẩm Ly Châu thấy Hoàng thượng và Hoàng hậu cùng bước đến, bèn đưa tay ra khỏi chăn, cố sức muốn ngồi dậy, “Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương…” Vừa mở miệng mới nhận ra giọng khàn đặc, yếu ớt không thành tiếng.
“Dậy làm gì, cứ nằm yên đó.” Nguyên Cảnh Niên nắm lấy tay nàng, chỉ thấy lòng bàn tay nóng rực, ẩm ướt mồ hôi, liền khẽ nhíu mày, đưa tay sờ trán nàng, rồi quay sang hỏi ngự y đang chờ một bên: “Sao Chiêu tài nhân vẫn còn phát sốt?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT