Trăng lên cửa sổ, hương sen lan tỏa, gió đêm mùa hạ thổi nhẹ qua mang theo chút mát mẻ.
Từ sau khi Thẩm Ly Châu rơi xuống nước, không hiểu vì sao, Nguyên Cảnh Niên cứ mãi canh cánh trong lòng, bất giác liền bước đến Chung Ngọc Hiên. Như thường lệ, hắn xua tay không cho cung nhân hành lễ, đi qua bức bình phong ngọc trắng chắn trước nội thất, rồi bước vào. Vừa vào đã nhìn thấy nữ tử đang ngồi cạnh bàn chăm chú đọc sách, thỉnh thoảng lại thì thầm đôi câu với cung nữ bên cạnh, vẻ mặt hiếm khi nghiêm túc đến vậy.
Trải qua mấy ngày tĩnh dưỡng, thân thể Thẩm Ly Châu đã hồi phục không ít. Lúc này nàng đang nghiên cứu cẩn thận cách làm bánh sen mà trước đó từng hứa sẽ dâng lên hoàng thượng, chăm chú xem xét từng bước trong công thức. Nghe thấy tiếng bước chân từ cửa nội thất, nàng hơi ngẩng đầu lên, liền bắt gặp hoàng thượng bước vào, vội vàng kẹp công thức vào giữa quyển sách rồi đứng dậy hành lễ.
“Khanh khanh, nàng đang xem gì thế?” Thẩm Ly Châu còn chưa hành lễ xong đã bị hoàng thượng đỡ dậy. Nghe thấy câu hỏi, nàng mỉm cười, “Chỉ là vài quyển tạp thư thôi, xem cho đỡ buồn.”
Hai người cùng ngồi xuống tháp bên cửa sổ, cung nhân đã sớm chuẩn bị sẵn trà và điểm tâm đặt lên bàn nhỏ.
Nguyên Cảnh Niên không hỏi thêm gì, chỉ nhấc chén trà lên nhấp một ngụm, rồi ngẩng đầu nhìn gương mặt trắng ngần trong suốt và đôi mắt hạnh linh động của nàng, dịu giọng hỏi: “Thân thể đã khá hơn chút nào chưa?”
“Tạ hoàng thượng quan tâm, thần thiếp đã đỡ nhiều rồi, thái y chăm sóc rất chu đáo.” Thẩm Ly Châu nhẹ nhàng nói, đưa cho hoàng thượng một miếng bánh đậu xanh, “Đây là bánh đậu xanh do cung nữ của thần thiếp làm, ăn rất ngon miệng, còn giúp thanh nhiệt. Hoàng thượng nếm thử một chút xem sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play