Tiểu giao nhân nằm bò, úp cả mặt vào cánh tay. Nước trong ao yên ắng, cái đuôi cá vốn luôn linh động kia giờ chẳng còn đong đưa nữa, trông hệt như một cây cải ngồng héo rũ. Vân Khang khẽ cười:
“Thế nào đây, cơm cũng không ăn, lại còn bày ra cái bộ dạng giận dỗi gì thế?”
Người hầu đã mấy lần tới báo là tiểu giao nhân không chịu ăn cơm, nhưng khi ấy Vân Khang đang bận đối phó quan lại, chưa kịp hỏi xem rốt cuộc là do chê đồ ăn quá thô không hợp khẩu vị, hay chỉ đơn thuần muốn đối nghịch với hắn.
Vân Khang sai người thắp đèn dầu, nửa ngồi xổm xuống, cố gắng giữ kiên nhẫn mà nói:
“Cực kỳ sốt ruột gọi ta tới, thế mà còn nằm bò ở đó, ngẩng đầu lên. Nói xem là muốn mắng người, hay muốn đưa ra yêu cầu gì?”
Tiểu giao nhân vẫn giữ nguyên tư thế ghé bên bờ ao, không nhúc nhích, chỉ có hơi thở là rõ ràng hơn một chút.
Cậu không đáp, Vân Khang đành tự đoán: “Không thích ăn đồ Ngự Thiện Phòng làm?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT