Dường như không nhận ra giọng nói của cậu mang chút âm dương quái khí, Vân Khang khẽ nhướng đuôi mày: “Lần đầu tiên thấy giao nhân, khó tránh khỏi có chút tò mò. Nếu ngươi không thích, lần sau ta sẽ không hỏi.”
Tuyết Úc lại loi nhoi trong thùng gỗ:
“Lần đầu tiên thấy, ngươi đã có thể lừa người, có thể diễn trò ngay trước mặt ta mà chọn người rút gân, có thể hỏi những câu mà đến trẻ ba tuổi cũng biết là không nên hỏi. Ngươi lần đầu tiên đã lợi hại như vậy, vậy bước tiếp theo thì sao, ngươi định làm gì?”
Có thể nói đây là lời mỉa mai trắng trợn. Bị châm chọc, hoàng đế khựng lại vài giây, rồi từ thế ngồi xổm chuyển sang đứng thẳng. Tuyết Úc còn tưởng hắn định làm gì mình, nhưng hắn lại từ chỗ khác lấy ra một vật nhỏ, đặt vào tay Tuyết Úc.
Đó là một khối gỗ tử đàn được chạm khắc, vuông vắn, hoa văn tinh xảo, kỹ nghệ điêu khắc vô cùng khéo léo. Tiểu giao nhân ngơ ngác nhìn khối điêu khắc, rồi ngẩng đầu thuận miệng hỏi: “Có ý gì?”
Ánh mắt Vân Khang sâu thẳm: “Nhận lỗi. Đây là lần đầu tiên Đại Tân quốc tặng giao nhân để tạ lỗi.”
Tuyết Úc khẽ nhíu mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT