Thật ra Tuyết Úc cũng không định tìm Trình Trì, nhưng ở thôn này ngoài Tống Nạo Tuân ra thì cậu chỉ quen mình Trình Trì.
Nắng gay gắt, từ xa Tuyết Úc đã trông thấy một dáng người to lớn đang cặm cụi giữa cánh đồng. Một người đàn ông vóc dáng thô kệch, đội nón tre, từng bước cày xới đất – chân sâu chân cạn.
Trình Trì thân hình cao to, làm nông lại chăm chỉ, so với người thường càng nhanh nhẹn hơn. Ánh nắng chiếu rọi xuống, chiếc áo vải bông ướt đẫm mồ hôi dán vào cơ bắp săn chắc, bắp tay cũng nhễ nhại mồ hôi lấp lánh.
Tuyết Úc hơi nheo mắt, cẩn thận bước men theo bờ ruộng, tiến về phía Trình Trì.
Trình Trì đang cúi đầu nhổ cỏ, trong tầm nhìn bỗng xuất hiện một đôi chân trắng nõn, cân đối, từng bước chậm rãi như có phong tình. Hắn lập tức ngẩng đầu, hầu kết khẽ động: “...Tuyết Úc.”
Tuyết Úc ừ khẽ một tiếng, gương mặt nhỏ đỏ rực dưới ánh mặt trời, giọng nhàn nhạt: “Đang nhổ cỏ à?”
Trình Trì nhìn bàn tay lấm lem bùn đất của mình, sợ cậu chê bẩn nên vội dùng vạt áo lau sơ, vừa rầu rĩ nói: “Ừm, sợ cỏ dại hút hết dinh dưỡng của cây trồng, tới kỳ là phải làm cỏ thôi... Cậu đến tìm tôi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play