Huống chi cậu thiếu gia kia nhìn qua cũng không tệ.
Nghĩ đến bóng dáng mình vội vã liếc thấy lúc ở cửa, vẻ mặt Hà Gia Lâm khẽ thay đổi.
Hắn không thấy rõ mặt người kia, chỉ nhìn thấy cậu thiếu gia nhỏ nhắn đi bên cạnh Tạ Thanh Vân, dù mặc áo khoác lông vũ dày cộm, vẫn dễ dàng nhận ra cậu vừa trắng lại vừa mềm, khiến người ta liên tưởng đến mèo con, thỏ con – mấy loại động vật đáng yêu kiểu vậy.
Cứ như bị trúng tà, Hà Gia Lâm cũng không hiểu sao mình lại buột miệng hỏi một câu chẳng liên quan gì đến tình hình hiện tại:
“Cái cậu thiếu gia kia… cảm giác thế nào? Trông như vậy, có… khít không?”
Tạ Thanh Vân cuối cùng cũng có phản ứng lớn hơn những lần trước, ánh mắt hắn trở nên sâu và lạnh lẽo, bình tĩnh nhìn cậu ta một lát.
Ngay sau đó liền quay người bước đi.
Hà Gia Lâm trước giờ chưa từng bị phớt lờ như vậy, tức giận đưa tay định kéo người lại, kết quả chân vướng vào đôi giày bóng rổ, không kịp phòng bị ngã nhào xuống đất, mặt mũi tiếp đất, trượt trên sàn mấy vòng, ngã sấp như chó gặm bùn, mặt đỏ bừng như máu, trông chẳng khác gì quỷ dữ.
Âm thanh nặng nề vang vọng khắp sân vận động rộng lớn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT