Tạ Thanh Vân không phối hợp, khiến Tuyết Úc lộ rõ vẻ không vui. Hắn quá cao, cậu phải nhón chân thêm chút nữa, cố tình làm ra vẻ muốn hôn lên đôi môi đang mím chặt kia.
Tạ Thanh Vân rất rõ ràng là đang cứng người.
Nhưng hắn không né tránh.
Có lẽ đến cả bản thân hắn cũng không hiểu được hành vi kỳ quặc này. Khi bàn tay mềm mại như bông kia lướt nhẹ lên người, chẳng chạm tới được gì, như đang thử dò đường, thì đầu hắn thậm chí còn vô thức cúi thấp xuống một chút, như thể đang phối hợp.
Hành động mâu thuẫn đó hoàn toàn trái ngược với dáng vẻ nói ghét bỏ của hắn. Trớ trêu thay, bản thân hắn lại không nhận ra, mà Tuyết Úc thì càng không có thời gian để ý – cậu lúc này căng thẳng đến mức mười đầu ngón tay đều siết lại, nào còn tâm trạng để phát hiện ra điều đó.
Tuyết Úc nắm lấy lớp áo ngoài dính mồ hôi của hắn, đôi môi ửng hồng hé mở, trong miệng phảng phất hương thơm, không cố tình ngửi cũng có thể cảm nhận được.
Tạ Thanh Vân khẽ cụp mí mắt, liếc nhìn đôi môi nhỏ nhắn kia, đột nhiên lên tiếng: “Cậu dùng kem đánh răng gì vậy?”
Tuyết Úc: “…???”
Câu hỏi này có liên quan gì đến chuyện hiện tại không vậy hả?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play