Edit Ngọc Trúc
Một đám thư sinh từ nha môn huyện đi ra, ai nấy trở về học tập ban để tiếp tục công việc của mình, chỉ có vị tiên sinh vừa mới bị gọi đến viết thư thì chậm rãi quay về bàn của mình, nằm ở góc tường gần nơi dán bố cáo.
“Đại đương gia gọi ngươi làm gì thế?” Một tiểu thương bán hàng gần đó thấy hắn quay về, liền ghé sang hỏi chuyện.
“Nói là muốn lập một cái thư viện trong huyện, cần tìm vài tiên sinh dạy học.” Việc này vốn không phải bí mật gì, chắc không lâu nữa phía trước nha môn cũng sẽ dán bố cáo, tiên sinh viết chữ chẳng có gì cần giấu giếm.
“Tiên sinh dạy học? Ta nghe nói tiên sinh dạy học ít nhất cũng phải có công danh tú tài, ngươi chẳng phải mới chỉ đỗ đồng sinh thôi sao, cũng có thể đi dạy học à?”
Lời tiểu thương này có phần khó nghe, nhưng thật ra cũng chẳng phải cố ý ác ý, rốt cuộc mọi người cùng bày sạp buôn bán, rảnh rỗi thì nói chuyện phiếm, cũng coi như quan hệ láng giềng không tệ.
Mà vị tiên sinh viết chữ này, bày sạp nơi góc đường đã lâu, còn lâu hơn cả khi Chu gia đến Kiều Đầu huyện. Tuy học vấn không cao, nhưng nhờ viết chữ mà sinh sống bao năm, khách quen không ít, chữ viết cũng luyện được không tồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT