Edit Ngọc Trúc
Ánh nến mờ ảo, trước mắt khí mêtan trì phản chiếu gương mặt, đèn khí mêtan lại không phải dễ dàng làm ra được, chỉ riêng ống đồng cũng phải thợ đồng bỏ ra không ít tâm huyết, hiện giờ ban đêm phần nhiều vẫn phải dựa vào đèn dầu, nến sáp chiếu sáng.
Chu Tứ bận rộn suốt cả ngày, vừa mới được nghỉ ngơi một lúc đã tranh thủ thời gian qua tìm Tuy Chi. Phòng ngủ của Tuy Chi ở gian sương phòng sát vách với phòng hắn, Chu trạch xây bằng gỗ từ năm xưa, tất nhiên không thể so được với nhà gạch xi măng cách âm của thời nay, đôi khi sáng sớm Tật Lê mang nước qua trò chuyện với Tuy Chi, Chu Tứ đều nghe thấy rõ mồn một.
Khi Chu Tứ đến, cửa phòng Tần công tử còn mở, theo lý Tuy Chi giờ này đáng ra đã thay áo ngủ nằm nghỉ, vậy mà lúc này vẫn mặc nguyên y phục ban ngày ngồi bên bàn trà, xem ra hai người quả thật lòng ý tương thông.
“Ánh trăng soi cửa, không biết tại hạ có thể may mắn mời Tần công tử đêm du chăng?”
“Quân đã mời, tự nhiên xin nghe lệnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT