Edit Ngọc Trúc
Dung Châu, phủ Cảnh Xương.
Do vị trí gần biển, lại có cảng, nơi đây vẫn thường xuyên có thuyền bè qua lại. Tuy rằng ngày thường Dung Châu không phải nơi dễ sống, nhưng nhờ có cảng mà phủ Cảnh Xương vẫn thu hút được không ít thợ thủ công lưu lại. Cho nên dù mấy năm nay Dung Châu thiên tai nhân họa liên miên, phủ Cảnh Xương vẫn tạm gọi là phồn hoa.
Huống hồ, nhờ vào Thành Vương, rất nhiều thương nhân ở Dung Châu đã lục tục tới phủ Cảnh Xương mua nhà dựng nghiệp. Trong thời đại sĩ nông công thương, thương nhân bị đè nén tận đáy xã hội, nhưng chỉ cần nịnh bợ đúng người, cũng có thể ngồi ngang hàng với quyền quý.
Hiện giờ Dung Châu có một vị hoàng thân quốc thích như vậy, thương nhân muốn trèo lên trên đều tìm cách nịnh nọt. Không kể chuyện khác, mỗi năm bọn họ dâng cống phẩm cho Thành Vương phủ, e rằng còn nhiều hơn cả tiền thuế của Dung Châu.
Thành Vương có tiền, lại còn luyện ra một đội tinh binh năm nghìn người, hoàn toàn nhờ đám thương nhân này chống đỡ.
Chỉ là gần đây trong thành càng lúc càng rối loạn. Ai có chút quan hệ đều biết, sợ rằng bên Thành Vương sắp có động tĩnh. Cụ thể là động tĩnh gì thì những thương nhân xã giao hời hợt như họ không thể biết được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT