Edit Ngọc Trúc
Giờ Tuất.
Cuối cùng dựa vào tay nghề nấu nướng tuyệt vời mà dỗ được người nọ ăn cơm tối đàng hoàng, hai người cùng ăn, trò chuyện đôi câu, bệnh tình của Tần Tuy Chi cũng dần khiến hắn buồn ngủ. Chu Tứ hiểu chuyện, bảo người sắp xếp cho y nghỉ ngơi, dặn dưỡng bệnh cho tốt, những chuyện còn lại để sau rồi tính.
Thấy người vừa nằm giường đã ngủ, Chu Tứ cũng yên tâm phần nào, đổi hướng sang thư phòng. Thư phòng xưa nay không ai vào ban đêm lại đốt đèn, hôm nay kỳ lạ, hắn chưa đến cửa đã thấy ánh đèn sáng rực. Vừa đẩy cửa ra, đã thấy kẻ hắn ghét nhất là làm việc ban đêm – Tần Tương – đang ngồi trong phòng, chẳng lẽ mặt trời mọc từ hướng Tây?
“Giờ này không cùng mấy tên bằng hữu tâm sự dưới ánh nến, tới thư phòng ta làm gì?”
“Đại đương gia, lời này của ngươi nghe ra không được hay ho gì. Ta tới đây đương nhiên là vì tên mãng phu Trịnh Thiết bảo có chuyện quan trọng, bằng không giờ phút này đã như lạc vào tiên cảnh, tiêu dao giữa đất trời, sao lại cùng người đốt đèn tâm sự.”
Tần Tương vừa nói vừa ngáp, không hiểu cả ngày đại đương gia lấy đâu ra tinh lực, phải so với chó ngủ muộn, gà dậy sớm, tinh thần phơi phới, không thấy chút gì là mỏi mệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT