Edit Ngọc Trúc
“Khụ khụ, nước.”
Một bên, Tật Lê vừa nghe thấy công tử trên giường cất tiếng, mừng rỡ hẳn lên, vội vàng bưng ấm trà, chén trà tới. Xương Bồ đỡ công tử nửa ngồi dậy, kê thêm gối dưới lưng, lúc này Tật Lê mới đưa qua một ly nước ấm.
Dù miệng khô lưỡi đắng, hắn vẫn không có dáng vẻ vội vàng uống ngấu nghiến, chậm rãi nhấp từng ngụm, uống hết một ly nước ấm, lúc này Tần Tuy Chi mới coi như hoàn toàn tỉnh táo, đưa tay chạm trán, vẫn còn hơi choáng.
“Ta đây là làm sao vậy?”
“Công tử còn hỏi, giữa mùa hè mà đắp chăn cả đêm, khí nóng nhập thể, cũng may Chu Đại Vương phát hiện kịp thời, đưa công tử tới y quán khám chữa, nếu không ta với Xương Bồ thật không biết phải làm sao.”
Tật Lê vừa nói vừa rơm rớm nước mắt, nghĩ lại chuyện này thì chính hắn và Xương Bồ cũng sơ suất, hầu hạ công tử trong phòng mà lại để Chu Đại Vương là người đầu tiên phát hiện ra.
“Công tử cũng thật là, vì giận dỗi mà giày vò thân thể mình? Nếu công tử có mệnh hệ gì, ta với Tật Lê biết ăn nói thế nào với lão gia đây.” Xương Bồ cũng khuyên nhủ, tiện tay nhận lấy chén trà công tử đưa, lại rót thêm một ly nước nữa.
Tần Tuy Chi nghe vậy không khỏi xoa trán, nhớ lại chuyện hôm qua, thực ra lúc đầu hắn đắp chăn chỉ vì giận dỗi chính mình, sau đó tối đến mệt quá thiếp đi lúc nào không hay, kết quả quên không gạt chăn ra.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play