Tần Tương ngáp một cái, kinh thành tin tức liên tục truyền đến khiến hắn ở Bắc Mang càng thêm không kiêng dè, trước kia còn có một vài quan lại dựa vào thân phận Đại Yến mà làm càn, sau lưng có chỗ dựa nên đối với hắn mắt điếc tai ngơ.
Giờ thì Đại Yến đã hoàn toàn sụp đổ, sau khi tin đại đương gia vào kinh truyền đến Bắc Mang, chuyện đầu tiên Tần Tương làm chính là bắt toàn bộ đám quan không chịu nghe lệnh lại, đưa hết tới khu mỏ đào quặng. Mà quặng mỏ ở Bắc Mang thì nhiều vô kể.
Chỉ trong thời gian ngắn, không khí khắp nơi ở Bắc Mang đều trở nên căng thẳng. Vốn dân chúng Bắc Mang chưa từng có cảm giác mình thuộc về Đại Yến, nhưng từ khi Hắc Hùng Trại tới gần, đám đại gia hỏa ở đây đều đã trở thành dân Đại Tề.
Có điều như vậy cũng chẳng phải chuyện xấu. Từ khi Bắc Mang bị thu phục, cuộc sống dân chúng tốt lên thấy rõ. Dù là người từ Đại Yến hay Hắc Hùng Trại đến đây, cuối cùng đều là một nhà.
“Cũng may nhân số Bắc Mang không nhiều lắm, bằng không địa bàn lớn như vậy, chỉ dựa vào mấy người chúng ta chưa chắc quản nổi.” Tần Tương xoa mi tâm, Bắc Mang rộng lớn nhưng dân số lại ít, cũng may quan viên Tần đại nhân đưa tới đều có năng lực, mỗi người đều tận tâm học hỏi mô hình quản lý của Hắc Hùng Trại. Tuy không phải quy củ nào của Hắc Hùng Trại cũng có thể áp dụng ở Bắc Mang, nhưng cũng đủ để ổn định tình thế nơi này.
“Cũng không hẳn. Bắc Mang coi như đã về tay chúng ta nhiều năm, nhưng tình hình trị an vẫn kém xa Nam Cảnh.”
Nam Cảnh là do Hắc Hùng Trại từng bước bồi dưỡng ra, cũng vì lo lắng đại đương gia đi bắc tuyến, Nam Cảnh lại tái phát tật cũ. Dù dân cư nơi đó không nhiều, nhưng buôn bán hải sản rất phát đạt, chỉ riêng thuế quan đã vượt cả quốc khố Đại Yến thu một năm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play