“Xếp thành hàng, nếu có chen lấn thì không được báo danh, nghe rõ chưa?” Ở cửa thành, lính Hắc Hùng Trại đang duy trì trật tự. Đại đương gia vừa ban ra lệnh chiêu binh, cửa thành lập tức chen chúc đến chật ních.
Nếu không phải lần này giới hạn báo danh theo nguyên quán, chỉ sợ còn có nhiều người hơn nữa kéo đến.
“Ngươi quê quán ở đâu?” Quan viên ghi danh ở cửa thành đều là tay lão luyện, biết chiêu binh lần này là chiến dịch lâu dài, ai nấy trong tay đều cầm một ống trúc đựng nước.
“Loan Châu.” Hán tử trước mặt thoạt nhìn thân hình cường tráng của người phương Bắc, nhưng khi mở miệng lại có vẻ cẩn trọng dè dặt, rõ ràng đang cố lấy lòng.
“Loan Châu à, lần này chỉ chiêu binh người bản địa kinh thành, ngươi người Loan Châu thì quay về đó đợi tin chiêu binh.”
“Quan gia, không được đâu, ta từng là cấm quân trong kinh, quê nhà ở Loan Châu cũng đã không còn, chẳng qua ta mới thành gia lập thất ở kinh thành, chỉ là hộ tịch còn chưa kịp chuyển về. Xin ngài châm chước, cho ta tạm thời ghi danh, để ta nhập ngũ trước rồi sau đó sẽ chuyển hộ tịch về kinh thành.”
Không ít người từ nơi khác đến kinh thành làm cấm quân đã nhiều năm, hộ tịch cũng chưa chuyển về, mà những năm qua, cố hương liệu còn tồn tại hay không cũng chẳng rõ. Sau khi cấm quân giải tán, những người không muốn rời khỏi kinh thành bèn cưới vợ sinh con tại chốn này, hộ tịch cũng có thể từ từ chuyển sang, chỉ là hiện tại người thụ lý không phải quan Đại Yến, không biết phải đợi đến bao giờ mới làm xong được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play