“Vẫn chưa nhìn đủ hả?”
Khanh Nghiêm che mắt Vệ Mộ đồng thời ngẩng đầu, trực tiếp đối diện với Tiền Dịch, ánh mắt sắc bén hơn vài phần, giọng nói lại thêm ý cười: “Nhàn rỗi vậy à?”
Đồng thời với lúc Khanh Nghiêm nói chuyện, xung quanh đã có người quay về phòng lấy vũ khí ra, đang đề phòng nhắm thẳng vào hướng Khanh Nghiêm.
Mà An Hoành vốn dĩ vẫn luôn cho người theo dõi Khanh Nghiêm, giờ phát hiện Khanh Nghiêm có động tĩnh, cũng lập tức bảo Khúc Chi Diệp chạy tới.
Tiền Dịch lúc này lại không có tinh lực quan sát động tĩnh xung quanh mình, hắn nghe lời Khanh Nghiêm nói xong trong lòng liền giật mình một cái, rất có mắt liền vội vàng thu hồi tầm mắt.
Cho dù Khanh Nghiêm đang cười, hắn cũng không dám coi nụ cười này là một nụ cười vô hại, thân thiện.
Hắn cố nuốt nước bọt, cứng đầu nói: “Xin lỗi, khu dân cư không thể xuất hiện tang thi, xin ngài thông cảm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT