Khanh Nghiêm luôn dậy rất sớm.
Ví dụ như hôm nay, khi trời còn chưa sáng anh đã dậy sớm cho gia súc ăn, sau đó lại lấy thịt và hạt giống đã phơi khô hôm qua ra ướp.
Mặc dù vị giác của Vệ Mộ nhạt đến mức gần như không có, nhưng anh vẫn nghĩ cách làm đồ ăn ngon cho Vệ Mộ.
Chờ xử lý xong những thứ này Vệ Mộ vẫn còn đang ngủ nướng, anh cũng quay về nhà, một lần nữa chui vào chăn ôm lấy Vệ Mộ, vui vẻ nhắm mắt lại ngủ bù.
Ai ngờ khi tỉnh dậy lần nữa, Vệ Mộ đã ngồi dậy, đồng thời vẻ mặt kỳ lạ nhìn bụng mình.
"Sao thế?" Khanh Nghiêm đứng dậy nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của Vệ Mộ: “Anh đưa em đi rửa mặt, sáng nay anh làm thịt ngon cho em nhé?”
Vệ Mộ vẫn nhíu chặt mày, mãi đến khi Khanh Nghiêm vươn tay ra ôm mình mới đột nhiên mở miệng nói: “A Nghiêm, em cảm thấy không ổn lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT