Khi Khanh Nghiêm trở về, Vệ Mộ vẫn còn đang ngủ.
Anh lặng lẽ không một tiếng động ngồi ở mép giường, nhẹ nhàng vỗ nhẹ mặt Vệ Mộ.
Đồng thời hạ giọng, rất nhỏ, rất nhỏ tự hào nói:
“Hôm nay, anh không để tiếng súng làm em sợ, có phải đặc biệt giỏi không?”
Lúc này Khanh Nghiêm thực sự đang cười, nụ cười của anh thẳng đến đáy mắt, mắt sáng trong veo, đong đầy dịu dàng.
Không biết vì sao, Vệ Mộ rất sợ tiếng súng.
Những con tang thi khác nghe thấy tiếng súng đều sẽ xông về phía nơi phát ra âm thanh, nhưng Vệ Mộ nghe thấy tiếng súng lại sẽ run rẩy toàn thân, như thể bị hoảng sợ vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play