Dạo gần đây, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Lâm Khả Doanh đã mua thêm ba cổ phiếu, đều là những doanh nghiệp có tiềm năng phát triển lâu dài trong tương lai. Hiện tại cô không dư dả gì, không tham lam đầu tư nhiều, chỉ cầu ổn định. Cũng nhờ vậy mà thuận lợi tăng giá gấp vài lần, nay trong tay đã có năm trăm hai mươi đô-la Hồng Kông.

Hôm nay khi đến sạp bán chè của vợ chồng chị Hà, cô còn bàn tính rằng sau khi mình quay lại đại lục có thể để hai người họ lo khâu phân phối quần áo tại Hồng Kông, còn cô sẽ mở cửa hàng bên đại lục. Lúc nói ra, ngữ khí dứt khoát, đầu óc rõ ràng, như thể việc liên kết hai bờ sắp thành hiện thực, cùng nhau làm ăn phát đạt, giàu to trong một sớm một chiều.

Một bát chè trôi qua bụng thì tin xấu từ bệnh viện Mary lại truyền đến.

Ca phẫu thuật tim dự kiến vào ngày mai của con gái chị Hà – Đình Đình – bị hoãn, lý do là bác sĩ chính giỏi nhất khoa tim mạch của bệnh viện Mary chiều nay tan làm thì vô tình bị cuốn vào một vụ hỗn chiến giữa các băng nhóm xã hội đen, hiện tại vẫn chưa rõ tung tích!

Nếu đổi sang bác sĩ khác thì phải chờ thêm một thời gian nữa, hai vợ chồng chị Hà nóng ruột vô cùng. Lâm Khả Doanh cùng họ vội vã đến bệnh viện Mary, nhìn thiếu nữ mười sáu tuổi gương mặt tái nhợt đang nằm trên giường bệnh, cô cũng không nỡ lòng, liền gọi cho thư ký Dương xem có giúp gì được không.

“Bệnh của Đình Đình không thể trì hoãn thêm nữa, giờ tôi chỉ lo bác sĩ Hác xảy ra chuyện gì thôi.”

Chồng chị Hà cũng vừa chạy về, nói gấp: “Tôi đã đăng ký xếp hàng đổi bác sĩ khác, nhưng phải đợi một thời gian.”

Lâm Khả Doanh ngồi bên giường nói chuyện với cô bé bị bệnh tim bẩm sinh, chỉ thấy em ấy nở nụ cười dịu dàng an ủi cha mẹ: “Ba, mẹ, có lẽ là ông trời muốn con mổ trễ một chút, ba mẹ đừng lo quá.”

Làm cha làm mẹ, có ai mà không lo? Sáng sớm hôm sau, chị Hà lại thu dọn sạp hàng rồi cùng Lâm Khả Doanh đến bệnh viện, nhưng không ngờ Đình Đình lại lên cơn khó thở, bệnh tái phát.

Lâm Khả Doanh cảm thấy con người thật nhỏ bé trước bệnh tật, một mình đi đến đồn cảnh sát Đảo Hồng Kông tìm hiểu tin tức, nhưng chỉ nghe nói hôm qua các bang phái lớn có đụng độ vũ trang, tình hình hỗn loạn, bây giờ đâu ai rảnh mà quan tâm đến một bác sĩ bệnh viện Mary bị liên lụy?

Mang tâm trạng thất vọng trở lại bệnh viện, Lâm Khả Doanh bất ngờ nhìn thấy thư ký Dương đang trò chuyện với chị Hà ở hành lang.

“Bác sĩ Hác đã được Hòa Thắng Đường thả ra, ngày mai có thể làm phẫu thuật.”

Lâm Khả Doanh và chị Hà mừng đến phát khóc, nắm chặt tay nhau reo lên khe khẽ, một người chạy vào phòng bệnh chia sẻ niềm vui với con gái, một người thì cúi đầu cảm ơn thư ký Dương.

“Thư ký Dương, cảm ơn anh rất nhiều.”

Thư ký Dương sao có thể thoải mái nhận lời cảm ơn này: “Bác sĩ Hác bị cuốn vào hỗn chiến xã hội đen, bị hạn chế tự do, chuyện đó nào phải tôi có thể giải quyết.”

Lâm Khả Doanh chớp mắt: “Là Đại thiếu gia sao?”

“Ừ.”

Lâm Khả Doanh: Đại thiếu gia đúng là người tốt thật!

Ngoại trừ chuyện sống chết cũng không chịu thực hiện hôn ước, những mặt khác thì… đúng là không thể chê vào đâu được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play