Hiện giờ, kể cả khi người không có mặt, anh vẫn viết thư đều đặn hàng ngày cho cô, và trên bức thư nào cũng có đủ 999 chữ.
“Hay rồi, lúc anh còn trẻ thì mình chê anh ít lời, chờ sau này khi hai người già rồi, chẳng biết mình có chịu nổi người đàn ông hay lải nhải này không?”
Khương Song Linh ôm hai má, ngọt ngào nghĩ như vậy. Sau khi giây phút ngọt ngào trôi qua, Khương Song Linh ngồi trên ghế, cúi đầu nghiêm túc vẽ một bức, sau đó cầm bức họa trong tay, khéo léo làm thành một lá bùa bình an.
Cô cầm bùa bình an trong tay bỏ vào một bình pha lê trong suốt.
“Sớm trở về đi, chắc chắn em gái Khương không chê anh hay lải nhải đâu. Anh trai à, trong quá trình viết thư cho anh, em gái Khương phát hiện một vấn đề siêu to khổng lồ về con gái Hi Hi của chúng ta. Tề Hành, anh đặt tên này cho con gái chúng ta, chờ sau khi nó lớn lên chắc chắn sẽ hận anh dữ lắm, nói ví dụ như em hiện giờ này, cũng đã……Cảm nhận được nỗi khổ sau này của con gái chúng ta rồi.”
“Cái chữ Hi (曦) này, kể cả em là người lớn cũng cảm thấy nó quá mức khó viết rồi!! Em dám chắc với anh một điều, khi con gái chúng ta học viết chữ, nó sẽ khóc đó. Đến lúc ấy, con gái yêu thương khóc lóc ầm ĩ đòi sửa tên, vị ba ba khởi xướng nên tất cả cần phải toàn quyền phụ trách nghe chưa. Đều tại anh lấy cái tên khó khăn như vậy cho con gái.”
Bẵng đi một thời gian khá dài, tới lần đầu tiên phó sư trưởng Tề nhìn thấy con gái của mình, người bạn nhỏ Tiểu Hi Hi đã có thể đi, đã có thể chạy, còn có thể mở miệng gọi ba ba rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play