Mấy bộ quần áo của con trai, quanh đi quẩn lại chỉ có vài kiểu dáng như thế nhưng váy nhỏ của con gái lại là trăm hoa đua nở.
“Lại chuyển nơi ở ư? Hiện tại đến……Có bảo mẹ nói lại cho vợ con hả?”
Tề Hành gác điện thoại, rốt cuộc trái tim lo lắng không yên của anh đã bình tĩnh xuống, thậm chí còn mơ hồ bị một thứ gì đó rất ấm áp tràn ra, lấp đầy.
Ở dưới sao trời, gió đêm thổi bay vạt áo của anh, phía đối diện là dãy núi tuyết lờ mờ, bốn phía chỉ toàn băng với đá. Anh cụp mắt xuống, lấy ra một thứ gì đó từ trong áo khoác.
Chùm tia sáng từ đèn pin chiếu lên trên, người phụ nữ trong ảnh chụp đang dịu dàng nhìn anh mỉm cười.
Anh thấp giọng nói: “Chờ anh quay về nhé.”
Từ sau khi tiểu áo bông sinh, rốt cuộc Khương Song Linh cũng có thể mang một đống thư tín tồn đọng trong nhà gửi cho bà Vương cách vách tiền nhiệm, còn đắc ý nói cho đối phương nghe, cô cũng là người có con gái!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play