“Anh đừng có nằm mơ. Chúng ta mang con gái tới nhào bột đi, hôm nay sẽ ăn sủi cảo đoàn viên.”
“Hi Hi.” Tề Hành cúi đầu nhìn con gái trong lòng ngực, thân thể nhỏ nhắn mềm mại của con gái Tề Hi, được nuôi đến trắng nõn như tuyết, khuôn mặt cực kỳ đáng yêu giống Khương Song Linh, đôi mắt mở to như quả nho đen đang chơi cổ áo của ba ba.
“Ba ba?”
Anh cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của con gái, hôn một cái lên mu bàn tay mềm mại kia rồi dịu dàng nói: “Con gái ngoan của ba ba.”
Tề Hành nghiêng đầu nhìn về phía Khương Song Linh, đôi mắt hoa đào chứa đầy ý cười muốn làm say lòng người, dịu dàng nói: “Tiểu áo bông nhà chúng ta.”
đồng chí Tiểu Khương đang chuẩn bị nhào bột, hơi ngẩn người, sửa lại câu nói của anh cho đúng: “Đây là tiểu áo bông lọt gió.”
Đến bây giờ, Khương Song Linh đã phát hiện ra nuôi con gái chẳng có gì khác nuôi con trai, tiểu áo bông lọt gió Hi Hi này, đáng yêu thì rất đáng yêu, mềm như bông cũng mềm như bông thật. Nhưng … tuy cô bé còn không nghịch đến mức đi đập lu giống anh trai nhưng cô bé lại có thể đi nhổ trọc mảnh đất vườn rau trong nhà mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play