Khương Song Linh đứng yên tại chỗ hít một hơi thật sâu lại thở ra thật dài, sau đó cô mới nhìn theo Vương Hạ Chi hướng tầm mắt quan sát hoàn cảnh trong thành.
Vừa rồi lúc mới tới nơi này, cô đã thấy từng căn nhà sàn liên miên không dứt kéo dài khắp vùng ven sông. Kiến trúc nơi đó được xây bằng gạch màu trắng, mái ngói màu xanh đen, xà nhà được làm bằng gỗ cọ màu vàng, bên trên treo từng chiếc đèn lồng màu đỏ, bóng dáng lung linh phản chiếu trên mặt sông.
Còn kiến trúc trong thành lại xây dựng theo thế dựa núi, dường như bắt nguồn từ khu vực ven sông, xếp thành chuỗi lần lượt kéo dài lên trên, đằng xa còn có tầng tầng lớp lớp bậc thềm đá lượn vòng, từ từ đi lên đỉnh núi.
Lúc này đang có vô số người đi đường dọc theo cầu thang từ trên xuống dưới, hoặc là chọn hàng hóa, hoặc là ôm đứa nhỏ…… Người đi đường đông như mắc cửi. Kiến trúc hai bên đường được xây dựng nhất quán theo hình thức tường trắng ngói đen lạ lẫm xuyên qua núi đá.
Đây là một khung cảnh đồ sộ mà mỹ lệ, cực kỳ thích hợp để vẽ vật thực.
Nhưng mà Khương Song Linh nhìn những bậc thềm đá cao ngất mơ muốn nối liền tới tận chân mây rồi nuốt nuốt nước miếng.
Cô cảm thấy nơi này đặc biệt “Hao mòn chân”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play