TÌNH TRẠNG TRUYỆN: Tác giả ĐANG ra, và mình cũng không có lịch up chương cố định.
Có vấn đề gì xin liên hệ mình qua đây: https://www.facebook.com/profile.php?id=100064831967673
………….
Chú chó Beagle kêu lên: "Mẹ ơi, kể lại câu chuyện mẹ nhặt con về đi!"
Mẹ Thủy Quỷ: "..."
Làm sao mà nói cho con bé biết, trước khi nó lớn mình toàn muốn đập chết nó thôi.
....
Khương Tiểu Nha xuyên vào thế giới kỳ dị, cô phải sinh tồn rất khó khăn, vượt mọi chông gai để sống sót!
Tin tốt: Được người tốt bụng nhặt về bảo vệ rồi.
Tin xấu: Biến thành trẻ sơ sinh rồi!
Tin xấu hơn nữa: Người tốt bụng nhặt cô về chính là trùm cuối của thế giới kỳ dị này!
Ở tận cùng hồ nước và đầm lầy này, có một quái vật đầm lầy rất đáng sợ đang sinh sống. Cứ mỗi khi trời mưa, bên cạnh hắn sẽ xuất hiện một đầm lầy kinh khủng nuốt chửng mọi thứ xung quanh, hắn tàn bạo khát máu, ngờ nghệch vô tri.
Nơi hắn ở được con người gọi là "khu vực cấm đen".
Cho đến một ngày... hắn nhặt được một bé sơ sinh.
Quái vật đầm lầy âm u bò tới, phát ra tiếng gầm gừ đáng sợ về phía đứa bé.
Bé sơ sinh ôm chặt lấy chân của Thủy Quỷ, phát ra tiếng kêu "werwer" kỳ lạ.
Sau này, quái vật đáng sợ học được cách pha sữa bột, học được cách chỉ chỉ trỏ trỏ kể chuyện trước khi ngủ.
Nói chung, dù lúc đầu cô bé kêu "oe oe" quái dị, nhưng đôi mắt to tròn, người nhỏ xíu, đó vẫn là một em bé rất đáng yêu. Nhưng theo thời gian trôi đi...
Rồi sau nữa...
Quái vật đầm lầy: Lúc tuyệt vọng nhất tôi từng nghĩ đến việc ôm con bé nhảy lầu.
......
Khương Tiểu Nha bốn tuổi nói cô bé muốn uống sữa bột dinh dưỡng, loại sữa bột Ba Con Hươu ấy.
Nghe nói uống vào đầu sẽ to ra, sẽ trở nên rất thông minh.
Quái vật đầm lầy cảm thấy rất phiền, nhưng Khương Tiểu Nha lại quá gầy yếu, còn rất đần nữa, quả thật cần cái gì đó để bổ não.
Hắn đi đến địa bàn của con người, nhưng tìm mãi tìm mãi chỉ tìm thấy sữa bột Một Con Hươu. Không có Ba Con Hươu.
Hắn suy nghĩ một chút.
Duỗi tay ra, lấy ba lon.
Mãi cho đến khi Khương Tiểu Nha biết đọc ngày càng nhiều chữ, một ngày nọ cô bé phát hiện trên lon sữa Một Con Hươu mà mình uống từ nhỏ đến lớn lại ghi là: Cà phê hòa tan.
......
Toàn thế giới này chỉ có Khương Tiểu Nha hiểu được ngôn ngữ của quái vật đầm lầy.
Hắn nói "gừ gừ" là đến giờ ăn rồi, hắn phát ra tiếng gầm rống đáng sợ là dọa Khương Tiểu Nha bảo cô bé phải nghe lời, nếu hắn nói "blu blu"...
Đó là đang nói: Tiểu Nha, anh yêu em.
[Vở kịch nhỏ]
Khương Tiểu Nha luôn nghĩ quái vật đầm lầy là mẹ. Bởi vì tóc hắn rất dài. Cho đến một ngày nọ, cô bé nhìn thấy mẹ từ xa đang đứng lặng lẽ trong mưa, dưới mái tóc chảy thành một dòng sông nhỏ.
Cô bé chạy đến, nhón chân giơ ô lên.
Quái vật đầm lầy cúi đầu xuống, hàng mi rậm rạp phủ một lớp nước đọng, cuối cùng lộ ra dung mạo vốn có, hóa ra lại là một thiếu niên mày mắt thanh tú.
.... Hóa ra không phải là mẹ Thủy Quỷ, mà là anh Thủy Quỷ!
Tiểu Nha muốn kéo hắn đi vào nhà, nhưng quái vật đầm lầy cúi đầu, nghiêm túc giữ chặt Tiểu Nha tại chỗ.
Hắn học được từ chú nai nhỏ ven đường, khi trời mưa và lông bị ướt thì chỉ cần không động đậy thì sẽ không thấm vào lớp lông bên trong.
Tiểu Nha thắc mắc nghĩ: Nhưng mà bọn họ đâu có lông!
Thế là Tiểu Nha để anh trai che ô trong mưa.
Một lớn một nhỏ ngồi xổm bên bờ sông đợi mưa tạnh cả một buổi chiều.
[Hướng dẫn đọc]
[Lưu ý quan trọng!!!]
Không liên quan đến nội dung nuôi con dâu từ bé hay tương tự, xin đừng hiểu lầm. Đây là câu chuyện rất ngây thơ, mang phong cách cổ tích về hai bé cùng nhau lớn lên.