Khương Tiểu Nha cảm thấy có lẽ mẹ mình lôi thôi lếch thếch, hoặc có thể là cái kiểu không theo trào lưu nào đó.
Cô bé từ từ nằm xuống, tâm trạng chưa kịp bình ổn tinh thần, ngẩng đầu lên đã thấy mẹ mình trên trần nhà. Quái vật đầm lầy trên trần nhà từ từ vặn vẹo cái cổ, đôi mắt dọc màu xanh lá cây nhìn chằm chằm vào đứa bé sơ sinh bên dưới, đồng tử lập tức co lại thành một chấm nhỏ.
Khương Tiểu Nha: "..."
Mẹ ơi, cứu con!
Khương Tiểu Nha chỉ là vỏ não khá bóng loáng(1), chứ không thực sự ngốc. Cô bé lập tức cảm thấy vô cùng kinh hãi.
(1. ý nói ngây thơ, chưa phát triển đầy đủ)
Nhưng phản ứng của một đứa bé sơ sinh thì không nhiều, ngoài việc kinh hãi bú sữa, kinh hãi ngủ, thì chỉ có thể mở to đôi mắt vốn đã khá lớn của mình.
Cô bé kinh hãi mở to mắt, quay người lại, lấy mông đối diện với mẹ mình.
Cô bé cố gắng tự an ủi, mẹ đã cho mình ăn đúng giờ suốt bấy nhiêu ngày, có lẽ chỉ là trông hơi đáng sợ một chút, nhưng thực ra có một trái tim từ mẫu đó!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT