Trương Lộc quả thật có năng khiếu làm ăn buôn bán. Từ Lộc Minh giao hàng cho hắn, mỗi ngày hắn đều bán được một ít, tuy không nhiều nhưng cũng không ít, lại còn tranh thủ học được vài câu tiếng địa phương Tây Bắc từ chỗ nhà Từ nhị thúc, giả làm người Tây Bắc, đem hàng hóa bán cho những thương nhân sắp rời khỏi biên ải.
Như vậy càng khiến người khác khó lần ra nguồn gốc hàng hóa.
Từ Lộc Minh thấy hắn là nhân tài có thể bồi dưỡng, để lại cho hắn một ít đồ, sau đó đợi bệnh đỡ liền quay về doanh trại.
Cuối năm đã gần kề, bộ phận hậu cần của doanh trại lần lượt mua vật phẩm để phát thưởng cho binh sĩ. Đám tạp dịch trong doanh bận tối mặt tối mày dọn hàng khuân vác.
Nhưng tổ của Từ Lộc Minh sớm đã hoàn thành nhiệm vụ, theo lý thì thời điểm này dù có gấp cũng chẳng liên quan đến tổ bọn họ nữa.
Thế mà vừa quay lại doanh, Chu đội quan đã gọi hắn đến, cười tươi như hoa nói:
“Tiểu tử à, lần trước ngươi hoàn thành nhiệm vụ không tệ, lần này doanh coi trọng ngươi, lại giao cho ngươi một nhiệm vụ. Ngươi phải cố gắng hoàn thành cho tốt đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play