“Mộc Lan……”
Toàn thân Từ Lộc Minh nóng ran, vùi mặt vào trang thư, căn bản chẳng có ý định dừng lại theo lời Khương Tân Di. Nhưng có một số chuyện, vốn dĩ không làm thì còn đỡ, một khi đã bắt đầu rồi thì giống như sa vào hố không đáy, không cách nào khống chế được nữa.
Mà phải nói thật, cái cách thể hiện dục vọng thẳng thắn không kìm nén ấy... thực sự rất dễ khiến người ta mê muội.
Nghe theo lời Khương Tân Di làm xong chuyện đó, Từ Lộc Minh cảm thấy cả người sắp phát điên. Sảng khoái, chưa từng có cảm giác nào lại khiến người ta vừa sảng vừa nhẹ nhõm đến thế. Bất kể là thể xác hay tinh thần, đều như đang được uống một ngụm nước đá giữa ngày hè oi ả, hoặc tắm suối nước nóng trong ngày tuyết rơi, thoải mái đến mức sắp bay lên trời.
Cho nên sau khi xong việc, Từ Lộc Minh vẫn nằm xoài ra giường đất, chẳng buồn nhúc nhích, để mặc kho*i c*m tràn ra thành hàng nước mắt sinh lý, chảy dọc xuống vạt chăn.
Trước mắt, trong đầu, trong tim, chỗ nào cũng là hình bóng Khương Tân Di. Lúc này Từ Lộc Minh chẳng cần nhìn thư cũng biết, Khương Tân Di chắc chắn sẽ nói gì tiếp.
Hắn sẽ nói — hắn không để bụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play