edit: dwong.

“Cậu thật sự hỏi như vậy à?” 9 giờ buổi sáng, Lâm Lâm - người phụ trách cùng trao đổi công tác với Hứa Du mở to hai mắt.

Hứa Du gật đầu: “Đúng vậy.”

“Vậy anh ta trả lời như nào?” Lâm Lâm tò mò.

Hứa Du cố nhẹ giọng thanh cổ, ra vẻ lãnh đạm: “Hứa tiểu thư, tôi có thể kiện cô quấy rối tình dục.”

Lâm Lâm: “…… Phốc.”

Lâm Lâm đang muốn nói thêm cái gì, cánh cửa văn phòng cuối hành lang đột nhiên mở ra, một nam sinh chừng hơn hai mươi tuổi từ bên trong bước ra, vừa nhìn thấy Hứa Du đôi mắt cậu liền sáng lên, lại vẫn kiềm chế mà cười cười: “Học tỷ, giáo sư Thẩm kêu ngươi đi vào.”

“Được, đã biết,” Hứa Du cười nói, “Một kỳ nghỉ đông không gặp, cậu có phải hay không lại cao thêm?”

“Là cao thêm hai centimet, học tỷ phát hiện?” Nam sinh kinh hỉ hỏi.

Hứa Du vui vẻ: “Đúng vậy, học tỷ quan tâm học đệ .”

Nam sinh mặt đều đỏ: “Cảm ơn học tỷ, có thời gian rảnh cùng nhau ăn cơm ạ.”

“Ok, được thôi.”

Hứa Du cùng tiểu học đệ nói xong thì dừng, vừa quay đầu liền chạm ánh mắt bát quái của Lâm Lâm, nàng nhướng mày hỏi: “Nhìn cái gì?”

“Xem Hứa đại học tỷ của chúng ta, là như thế nào biến lời nói đơn thuần của tiểu học đệ thành lời khéo léo thế kia” Lâm lâm vui đùa nói.

Hứa Du sắc sảo liếc mắt với Lâm Lâm một cái: “Xã giao bình thường mà thôi, cậu đừng có vặn vẹo ý tứ của mình nữa.”

“Phải rồi phải rồi, Hứa đại học tỷ là phần tử khủng bố chuyên xã giao của chúng ta mà” Lâm Lâm đi vài bước rồi đẩy cô về hướng văn phòng “Giáo sư Thẩm còn đang đợi cậu, chạy nhanh qua đi.”

Hứa Du xua xua tay, một mình đi về phía văn phòng.

Lâm Lâm nhìn theo bóng dáng lưu loát của Hứa Du biến mất dần ở cuối hành lang, bắt đầu thu dọn đồ đạc của bản thân, có người quen biết cô sau khi nhìn thấy đều rất kinh ngạc: “Lâm công, sao lại bắt đầu thu dọn đồ vật rồi?”

“Về nhà ăn tết,” Lâm Lâm vui sướng nói, “Hứa Du tới, mấy chuyện tiếp theo đều không cần dùng đến tôi nữa.”

“Hứa Du? Ai a, so với Lâm công còn lợi hại hơn?” Người nọ khó hiểu.

Lâm Lâm nhướng mày nói: “Người mỗi năm đều giành được giải thưởng cấp quốc gia, đã từng làm ra rất nhiều bài luận văn xuất sắc, phụ tá đắc lực mà giáo sư Thẩm tín nhiệm nhất, nhân vật phong vân của trường Đại Hải chúng ta mà cậu cũng không biết à, cập nhập tin tức cũng quá chậm rồi a.”

Người nọ có điểm ngượng ngùng: “Lợi hại như vậy sao, nếu có cơ hội thì nhất định phải nghiêm túc học hỏi một lần mới được”

Văn phòng ở cuối dãy, Hứa Du gõ nhẹ vào cánh cửa đang khép hờ, Thẩm Tân Liễu vẫn đang chăm chú nhìn vào màn hình máy tính thẩm duyệt bản thảo cũng chẳng buồn ngẩng đầu lên, chỉ lên tiếng nói: “Vào đi.”

“Giáo sư Thẩm.” Hứa Du sau khi vào phòng thì chủ động đóng cửa lại.

Thẩm Tân Liễu ngẩng đầu nhìn cô một cái: “Sao một ngày cũng không chịu nghỉ, lại đến báo tin rồi.”

“Chẳng phải là nghĩ nên đến sớm một chút để giúp giáo sư chia sẻ lo toan, giải quyết khó khăn sao” Hứa Du trưng ra bộ dạng nghiêm túc như thật.

Thẩm Tân Liễu cười một tiếng, một mái tóc dài như rong biển dường như cũng khẽ lay động theo từng tiếng cười, da trắng mặt đẹp đâu giống người đã ba mươi tuổi.

Hứa Du yên lặng thưởng thức một chút nhan sắc giáo sư của mình, lúc này mới chủ động đem chuyện tối hôm qua nói ra.

“Thực xin lỗi giáo sư, không hoàn thành nhiệm vụ được.” Hứa Du thở dài.

Thẩm Tân Liễu nhíu mày tựa lưng vào ghế văn phòng: “Có thể cùng Ngu Du nói chuyện được mấy câu, đã so với chúng ta đều đã giỏi hơn.”

Nàng trong khoảng thời gian này mang theo học sinh làm vô số phương án, đều bị người của Ngu gia đánh đến bỏ chạy trở về, hẹn trước gặp Ngu Du cũng bị từ chối, lần này nhận được thư mời dự tiệc tối của nhà họ Ngu, nàng đầu tiên nghĩ đến chính là Hứa Du người giỏi xã giao này.

Bất quá tuy rằng đã gọi Hứa Du từ quê lên đây, nàng lại không ôm hy vọng quá lớn, không nghĩ tới Hứa Du thật đúng là nhìn thấy người, đến nỗi bị từ chối thẳng……Cũng tại dự kiến bên trong đi, Ngu Du nếu là bị thuyết phục dễ dàng như vậy, nàng cũng sẽ không đau đầu như vậy.

Hứa Du thấy vẻ mặt nàng bực bội, liền hỏi câu: “Giáo sư, việc thuyết phục Ngu gia thiết lập điểm giám sát này, hình như nên giao cho địa phương quản lí đi.”

Thẩm Tân Liễu nhẹ nhàng tháo kính chống ánh sáng xanh xuống, một đôi mắt xinh đẹp lộ ra giữa không khí: “Thái độ Ngu gia rất cứng rắn, lại là dính đến gia tộc quyền thế, chính quyền địa phương cũng không dám đắc tội.”

“Không muốn đắc tội Ngu gia, lại cũng không bằng lòng từ bỏ vị trí giám sát của Ngu gia, cho nên liền đem chuyện này đẩy hết lên đầu tổ hạng mục ?” Hứa Du đi theo nàng đã làm vài lần hạng mục, những trò ngầm luẩn quẩn thế này cô cũng xem như hiểu rõ đôi chút, “Vậy bây giờ chúng ta có được coi là đang trong thế cưỡi hổ khó xuống không ?”

Thẩm Tân Liễu lạnh mặt: “Tùy tiện đi, ta đây lập tức gọi điện cho họ bảo khuyên không được, chẳng ai chịu nghe ai.”

Nói chuyện, nàng thật đúng là lấy ra di động, Hứa Du chạy nhanh ra cản một phen: “Giáo sư đừng, ta không phải vừa mới tới sao, người để ta thử lại xem, nói không chừng lại được.”

Thẩm Tân Liễu đứng lặng một chút, ngước mắt lên: “Tình huống thế này, ngươi có thể giúp ta nghĩ cách nào vừa không đắc tội ai mà lại khéo léo từ chối không, không phải cứ mở miệng ra là bảo thử lại.”

Hứa Du vẻ mặt vô tội.

Dựa vào sự hiểu biết đối với học sinh của mình, Thẩm Tân Liễu nheo ánh mắt xinh đẹp lại: “Cái người tên Ngu Du đó, ngoại hình trông thế nào?”

Hứa Du đứng yên ngoan ngoãn như học sinh tiểu học bị bắt kiểm điểm: “Sẽ ảnh hưởng đến hạng mục sao?”

Đối diện nhau thật lâu sau, Thẩm Tân Liễu thở phào một hơi: “Không sao cả, ngươi muốn thử thì cứ thử đi, bất kể là nhanh chóng thuyết phục hay là thẳng thừng trở mặt, ta đều vô cùng cảm kích.”

Nàng đã tiêu tốn mấy tháng trời vào hạng mục này rồi, công việc thuộc bổn phận cũng đã sớm hoàn thành xong, trong trường học còn có một đống chuyện lớn đang chờ nàng, không muốn trì hoãn thêm chút nào.

Hứa Du gật đầu: “Đã hiểu.”

Cô cùng Thẩm Tân Liễu ấn định thời hạn một tuần, Hứa Du cầm lấy tài liệu mà Lâm Lâm đã chuẩn bị cho mình, liền trực tiếp trở về khách sạn hoàn thiện phương án.

Hôm nay là mùng hai tết, tân niên bắt đầu, mặc dù ở Hải Thành bốn mùa đều nóng bức giống như giữa hè, nhưng khắp nơi cũng đều hiện ra hương vị năm mới, chỉ là trong không khí năm mới này không có gió lạnh thấu xương hay khí trời buốt giá, đối với Hứa Du một đứa trẻ đến từ phương Bắc luôn cảm thấy không khí tết nơi đây thiếu mất một chút gì đó.

Một hồi đã đến khách sạn, Hứa Du mở máy tính ra liền bắt đầu làm phương án, mặt trời ngoài cửa sổ khách sạn chiếu từ đông sang tây, thuỷ triều từ biển sâu dần dần rút xuống, ánh sáng từ màn hình máy tính phản chiếu lên khuôn mặt Hứa Du từ mờ nhạt dần trở nên rõ nét, vào lúc chạng vạng ánh sáng dường như chạm đến cực điểm, theo sau tiếng “tách” bật đèn của Hứa Du, ánh sáng nhân tạo một lần nữa trở nên ảm đạm.

Chờ khi phương án mới ra lò, đã là 1 giờ rạng sáng, từ sáng hôm kia sau khi nhận được điện thoại của Thẩm Tân Liễu cô đã bắt đầu đặt vé, vội vã đi máy bay, đuổi theo du thuyền, đến tận giờ vẫn đang tiếp tục cuộc thương lượng không nghỉ một giây nào, làm xong phương án Hứa Du cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, từ chiếc tủ lạnh nhỏ được chuẩn bị trong phòng khách sạn cầm ra một hộp mỳ ăn liền, tạm bợ ăn cho qua bữa tối, đến khi thật sự nằm xuống giường thì đã hai giờ sáng.

Hứa Du vừa ngáp vừa tiện tay mở ra diễn đàn trường học, vừa mới vào diễn đàn chưa lâu thì thấy có người nhắc đến luận văn của mình công bố năm ngoái.

“Học tỷ Hứa thật là quá trâu bò, không hổ danh là học trò do giáo sư Thẩm dẫn dắt!”

“Nhân sinh học bá quả nhiên dễ như trở bàn tay!”.

Cơn buồn ngủ kéo tới, Hứa Du chưa kịp xem được mấy dòng đã ngủ mất.

Tuy rằng đến tận hai giờ mới ngủ, nhưng cô vẫn đặt một cái báo thức lúc sáu giờ ba mươi sáng, chờ đồng hồ báo thức vang một tiếng lập tức liền tỉnh.

Ngây người phát ngốc nhìn chằm chằm trần nhà suốt hai mươi phút, Hứa Du mới từ trên giường bò dậy, sau khi rửa mặt chải đầu cô gọi taxi đến một tiệm ăn sáng lâu đời nổi tiếng ở địa phương.

“Một bát bún gạo thô và một quả trứng trà, không cần hành thái.” Hứa Du gọi xong món, ở trong tiệm đi một vòng quan sát nhìn quanh một vòng, lộ ra vẻ kinh ngạc rồi tiến đến một hướng, “Chú Ngu”.

Ngu An đang ăn sáng theo tiếng gọi mà ngẩng đầu lên, nhìn cô một cái sau đó mỉn cười: “Hứa tiểu thư.”

“Chú Ngu nhớ rõ cháu?” Hứa Du vẻ mặt kinh hỉ.

Ngu An: “Tối hôm qua gặp mặt, ấn tượng khắc sâu.”

Rốt cuộc ai cũng không nghĩ tới, cô đang nói một đống chuyện liên quan tới công việc, nhưng vừa chuyển chủ đề liền hỏi gia chủ của ông có bạn gái hay không.

Hứa Du ngồi xuống tự nhiên như đã quen thuộc từ lâu, cười nói: “Không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp được ngài, thật là quá trùng hợp rồi.”

“Chỉ là trùng hợp?” Ngu An mỉm cười hỏi lại.

Ông ta vừa ngoài năm mươi tuổi, hai bên tóc mai hơi hơi rối đã lấm tấm chút bạc, đeo thêm kính gọng loại mảnh , khi cười lên lộ ra dáng vẻ nho nhã hiền hoà, khi đặt câu hỏi lại vô cùng sắc bén.

Chuyện ông ta mỗi ngày đều đến cửa hiệu ăn sáng lâu đời này để dùng bữa, ở Hải Thành cũng không tính là bí mật.

Hứa Du bị vạch trần cũng không mạnh miệng, chỉ khiêm tốn muốn học hỏi: “Rõ ràng như vậy sao?”

Ngu An bật cười: “Rất rõ ràng.”

“Được rồi, vậy thì cháu sẽ không giả vờ nữa” Hứa Du ra vẻ buồn rầu mà buông tiếng thở dài, đem mẻ phương án mới ra lò đưa cho ông ấy, “Đây là phương án ngày hôm qua cháu mới vừa làm, chú Ngu cho cháu một lời khuyên nhé?”

“Hứa tiểu thư vì sao không đến bộ phận dự án làm theo quy trình?” Ngu An nhất thời không biết nói gì tiếp.

“Không phải phiên bản cuối cùng, chú Ngu giúp cháu nhìn xem còn có yêu cầu gì bổ sung không.” Hứa Du nói xong, nghiêm trang mà bổ sung, “Dù sao thì chú Ngu cũng là mối quan hệ duy nhất của cháu với nhà họ Ngu rồi”

Ngu An nghe vậy dở khóc dở cười: “Chúng ta, tối hôm qua dường như là lần đầu tiên gặp mặt.” Vẫn chưa nói chuyện được hai câu, kiểu như vậy chỉ là lướt qua mặt nhau thôi.

“Nhưng hôm nay chúng ta đã cùng nhau ăn bữa sáng.” Hứa Du chớp chớp mắt.

Dù là lúc nào đi nữa, người trẻ tuổi tự nhiên hào phóng thoải mái như vậy luôn luôn khiến người khác yêu thích, cho dù người trẻ tuổi này hơi có chút mưu mô nhỏ.

Ngu An rốt cuộc đem phương án nhận lấy, đơn giản nhìn vài lần sau đó gật đầu “Phương án của Hứa tiểu thư, tựa hồ càng chú trọng vào việc thiết lập các điểm giám sát để tạo ảnh hưởng đến Ngu gia.”

“Như vậy không tốt sao?” Hứa Du lập tức lấy ra một cuốn sổ nhỏ.

Ngu An đem phương án trả lại cho cô: “Như vậy rất tốt, nhưng còn chưa đủ.”

Ngu An: “Hứa tiểu thư, đó là bãi biển tư nhân của nhà họ Ngu.”

Hứa Du dừng một chút: “Đã hiểu, cháu sẽ để ý nhiều hơn đến vấn đề riêng tư.”

Dứt lời, cô nhanh tay viết liền mấy dòng vào sổ, tiếng “xoạt xoạt xoạt” của ngòi bút cạ trên giấy vang lên liên hồi.

Hai người một bên ăn cơm một bên nói chuyện phiếm, chờ ăn xong cơm thì cũng vừa hay nói chuyện xong, Hứa Du hỏi: “Chú Ngu có thể cho cháu nửa tiếng đồng hồ không ạ? Chỉ nửa tiếng thôi.”

Ngu An liếc nhìn đồng hồ, thấy mới bảy giờ rưỡi, liền đồng ý.

Hứa Du lập tức từ cặp sách móc ra máy tính xách tay cùng máy in, Ngu An bật cười: “Hứa tiểu thư thật đúng là chuẩn bị đầy đủ hết.”

“Giáo sư Thẩm nói, tướng quân không đánh vô chuẩn bị chi trượng.” Hứa Du hào phóng tiếp nhận lời khen.

“Giáo sư Thẩm quả thật là một học giả vô cùng ưu tú.”

Ngu An nhắc tới phần lớn nội dung, tối hôm qua Hứa Du đã làm trong phương án, hiện tại chỉ là muốn chỉnh sửa lại một ít, nửa giờ tuy rằng khẩn trương, nhưng miễn cưỡng cũng có thể làm xong.

Trong quán ăn sáng lượng khách đã mỗi lúc một thưa dần, người phục vụ tốp năm tốp ba tụ lại bên nhau bắt đầu nói chuyện phiếm, Hứa Du gõ bàn phím nhanh đến mức như muốn toé lửa, cuối cùng trong nửa giờ đã hoàn thành một bản phương án mới.

“Chú Ngu……” Hứa Du cười một cái nhẹ nhàng.

Ngu An buồn cười tiếp nhận: “Ta có thể giúp cháu đưa cho Ngu tiên sinh, nhưng không có lần sau.”

“Đa tạ chú Ngu!” Hứa Du lập tức nói lời cảm ơn.

Đã bàn xong công việc, Hứa Du vẻ mặt chờ mong mà nhìn hắn.

Ngu An nhìn thấu biểu cảm của Hứa Du, buồn cười nói: “Muốn hỏi cái gì?”

“Ngu tiên sinh năm nay bao nhiêu tuổi rồi ạ?” Cô vốn dĩ tưởng bản thân chỉ cần lên mạng tra, kết quả trên mạng cũng không có nhiều tin tức gì liên quan đến nhà họ Ngu, về Ngu Du lại càng không có gì.

Nghĩ lại thì cũng đúng, loại gia tộc lớn này ăn sâu bén rễ và mối quan hệ thế lực phức tạp ở địa phương, từng người một đều thực sự kín tiếng, ngay cả năm trước ba ngày lên hot search, một chút tin tức liên quan đến Ngu gia cũng không bị tiết lộ ra ngoài, Hứa Du muốn tìm hiểu về Ngu Du, cũng chỉ có thể hỏi Ngu An.

Ngu An là mối quan hệ duy nhất của nàng trong Ngu gia, trên đảo cũng không keo kiệt: “25.”

“So với cháu nhỏ hơn một tuổi, thật thích hợp,” Hứa Du cũng không biết có thể đưa ra kết luận gì, tâm tình vui sướng nói, “Cho nên ngài ấy có bạn gái sao?”

Ngu An nhướng mẹ đầu mày: “Tạm thời không có.”

“Thật tốt, cháu cũng không có bạn trai.” Hứa Du càng vui vẻ.

Ngu An bị cô chọc cười rồi: “Hứa tiểu thư, người thực đáng yêu, nhưng chỉ sợ không phải loại hình Ngu tiên sinh thích.”

“Kia Ngu tiên sinh thích cái loại hình gì?” Hứa Du tò mò.

Vấn đề này thật đúng là làm khó Ngu An, ông trầm tư thật lâu, thế nhưng không có đáp án.

“Xem ra Ngu tiên sinh không chỉ hiện tại không có bạn gái, trước kia cũng chưa từng có,” Hứa Du như suy tư gì, “Đẹp trai lại ngây thơ, càng làm cho người ta càng thích.”

Ngu An bật cười, nghĩ muốn khuyên cô từ bỏ đi thì hơn, nhưng lời nói đến bên miệng lại nuốt trở về.

Thôi vậy, Hứa tiểu thư nhìn qua không giống người đắm chìm trong tình yêu đến mức không thể tự mình thoát ra, thử một lần phát hiện không có hy vọng, nói không chừng liền trực tiếp từ bỏ.

Sau khi từ biệt, Ngu An cầm theo phương án mà Hứa Du đưa mang về tới nhà họ Ngu, nhìn thấy một người hầu đang đến gần cái bàn, liền thuận miệng hỏi câu: “Chủ nhân đâu?”

Người hầu khẩn trương mà đứng lên, kết quả bởi vì động tác quá lớn, không cẩn thận làm đổ thùng nước, hắn theo bản năng muốn đi đỡ, nhưng lại nhịn xuống: “Vừa, vừa rồi chủ nhân đi bãi biển rồi ạ.”

Ngu An gật gật đầu đi về phía trước, đi vài bước rồi lại dừng lại:” Vây cá của ngươi sắp lộ ra rồi.”

Người hầu kinh hoảng mà che lại phía sau lưng đang nhô lên.

“Nếu còn thêm một lần nữa thì không cần ở nhà lớn làm việc nữa.” Ngu An hiếm khi lộ ra một chút sự nghiêm khắc.

Giáo huấn xong người hầu, ông đi qua phòng khách rộng rãi cùng hành lang dài thăm thẳm, mở ra cánh cửa ở cuối hành lang, một chân liền dẫm lên những hạt cát mềm mại.

Trang viên của Ngu gia tựa lưng vào bãi biển tư nhân, từ phòng tiếp khách có thể nhìn thấy bờ biển rộng mênh mông bát ngát, cùng bờ cát mền mại sạch sẽ. Ngu An đã làm việc tại đây từ nhiều năm trước, phong cảnh thiên nhiên trước mắt dường như đã nhìn chán, nhanh chóng xuyên qua bờ cát sau lại đến bờ biển.

Mặt biển hôm nay rất yên tĩnh, nhưng bọt sóng vẫn là từng bước từng bước mà vọt tới, ở trên đá ngầm sóng đập tạo ra bọt biển màu trắng ngần đọng lại. Ngu An đứng ở trước đá ngầm, bắt đầu báo cáo lịch trình và công việc hôm nay, giống như đang diễn vở kịch một người độc thoại nói liền suốt hai mươi phút, dường như nghe thấy âm thanh gì đó, dừng một chút nói: “Đây là phương án Hứa tiểu thư mới làm .”

Nước biển trong suốt mà vang vọng, không người đáp lại.

Ngu An lại giống như nghe được cái gì, mỉm cười đem phương án đặt ở trên đá ngầm, chính mình liền xoay người rời đi.

Hồi lâu, một bàn tay lấp lánh vảy cá vươn ra từ sau đá ngầm, khi đang cầm lấy phương án, nước biển trên tay đã thấm ướt hai chữ “Hứa Du“ ở trên đó.
 

edit: dwong.

       ________________________


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play