“Đưa người đi?!”
Ninh Vương vừa chuyển bước rời khỏi biệt uyển thì chợt khựng lại, quay đầu, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm hạ nhân đang quỳ phía sau.
“Dạ, đúng vậy… Vương phi nói tam tiểu thư định bỏ trốn, bảo là bên ngoài vừa gặp Cố hầu gia liền sinh lòng vướng bận, vì thế đã tự mình chủ trương, sai người đưa nàng vào phủ hầu gia.”
Lời nói còn chưa dứt, hạ nhân đã bị khí thế áp bức đến run rẩy. Ninh Vương say đến đỏ mắt, ánh nhìn mang theo tia hung hãn, thân hình hơi lảo đảo song vẫn xoải bước đi thẳng ra ngoài.
Vừa bước lên xe ngựa trước phủ, dây cương đã bị giật mạnh, con ngựa hí vang, Ninh Vương xoay người nhảy lên lưng ngựa, bất chấp mọi người ngăn cản, phóng thẳng một đường về phía hầu phủ.
Ánh trăng dày đặc, phủ lên từng góc tường rường cột nơi phủ đệ cổ kính. Lầu các đình đài, mái cong ngói lớn, mọi nơi đều được điêu khắc trau chuốt, thậm chí có chỗ còn dùng lá vàng dán thành bích họa, xa hoa tột cùng.
Triệu Tạc dìu Cố Uẩn Quang thân mình có chút lảo đảo vào trong nội thất, kế đó sai hạ nhân chuẩn bị nước ấm, châm hương cho thư phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT