Liền nghĩ chẳng thể cứu được người, Sư Tri Trữ cũng sẽ không cả đời đương nô, về sau Nhật Tử sẽ không quá khó.
Lo lắng Sư Tri Trữ kiên cường, nhất định phải lưu lại kinh đô chịu khổ, Thu Di Nương nắm lấy tay nàng, ánh mắt khẩn cầu: “Ngô nhi, tiểu thư năm ấy hối hận nhất chính là lựa chọn đoạn tuyệt quan hệ cùng phủ chủ, lại không dám mặt mũi trở về. Phủ chủ cũng không tiện gọi nàng trở lại, cho nên tiểu thư trước khi lâm chung vẫn luôn nhắc tới Côn Sơn cùng phủ chủ. Ngươi coi như là Di Nương cầu xin, mang theo ngọc bội đến Côn Sơn tìm phủ chủ, như thế tiểu thư mới hoàn thành được di nguyện lúc lâm chung.”
Nghe xong lời Thu Di Nương, Sư Tri Trữ đã đoán ra ý tứ, trong mắt hiện lên màn nước mông lung, nghiến răng đáp: “Di Nương yên tâm, ta nhất định đi Côn Sơn tìm Trung Ngọc Phủ chủ.”
“Cũng sẽ trở về cứu Sư phủ.”
Thu Di Nương vuốt ve mặt nàng đầy nước mắt mà nói: “Ngô nhi vất vả rồi.”
Sư Tri Trữ hiểu rõ sự tình đã phát sinh, cũng không thể xoay chuyển được, hơn nữa trước mắt cũng không phải lúc thương tâm nhất.
Sau khi rời khỏi Thu Di Nương, Sư Tri Trữ lại đến nhìn trưởng tỷ cùng phụ thân, cùng những bằng hữu đệ đệ muội muội bấy lâu, thấy những người này đều không có gì mới, lòng lưu luyến không rời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play