Mỗi khi đến giờ nghỉ trưa, phòng Xử lý sự cố đều rất yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng tích tắc của đồng hồ.
Phù Diệp cắn một miếng bánh crepe giòn xé tay, vừa phủi vụn bánh vào thùng rác vừa khẽ đọc theo video dạy học cho trẻ em: “wu…”
“Lại ăn mấy thứ này,” Dụ Quan Hàn vừa vào cửa đã bắt đầu trách móc, sau đó thân thiết ngồi xuống bên cạnh cô, mở nắp hộp cơm ra, để lộ những lát trái cây được sắp xếp gọn gàng: “Bổ sung thêm vitamin đi.”
“Anh không nghỉ trưa sao?”
“Ở bên em cũng là nghỉ ngơi.” Dụ Quan Hàn đưa cái nĩa trong suốt cho cô, sau đó lấy một quả táo đỏ tươi ra bắt đầu gặm.
Liếc thấy màn hình điện thoại của cô đang mở video dạy ghép vần, anh lại nhớ ra điều gì đó, ngậm trái táo trong miệng rồi lục tìm trong túi đựng hộp cơm, lẩm bẩm: “Đây, em dùng cái này sẽ phù hợp hơn.”
Phù Diệp giở ra xem, hóa ra đó là một cuốn từ điển đối chiếu chữ phồn thể và giản thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play