Hơi thở của Phù Diệp chậm rãi và đều đặn, nhưng giọng điệu lại lạnh lùng như sương giá: “Vậy để tôi bổ sung chi tiết nhé. Khi anh đi mua bánh kem bơ, Sở Dao đã cầm ly của anh, đổ đi hơn một nửa số thuốc độc trong ly anh, rồi pha thêm nước. Đây là lý do tại sao anh trúng độc không nặng.”
“Không thể nào!” Tào Thành Chí trợn tròn mắt.
“Không có gì là không thể. Chúng tôi đã phát hiện cùng một thành phần thuốc độc ở cống thoát nước bồn rửa rau trong bếp nhà anh, chứng tỏ thật sự đã có người đổ thuốc ở đó. Hơn nữa, trên ly của anh còn có vân tay của Sở Dao, điều này càng củng cố thêm luận điểm này.”
Phù Diệp tiếc nuối: “Sở Dao mới là người thật sự yêu anh, cô ấy không nỡ để anh c.hết cùng mình.”
Mũi Tào Thành Chí cay xè, nhưng vẫn cố nuốt xuống: “Nếu cô biết cô ấy yêu tôi, vậy không có gì để nói nữa.”
“Nhưng vấn đề là, tình cảm của anh dành cho cô ấy có tương xứng không?” Không thể nhìn rõ cảm xúc qua nét mặt Phù Diệp, cô cúi đầu nhìn tài liệu mà mình đã thức đêm chép tay: “Phản ứng trúng độc của Sở Dao nghiêm trọng hơn anh rất nhiều, choáng váng, đau đầu, đau bụng, còn lúc đó anh đang làm gì?”
“Tôi? Tôi dĩ nhiên cũng đang...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT