Sướng Xuân Viên, tiếng khóc ai oán vang vọng. Khang Hi Hoàng Đế tuổi đã xế chiều, mái tóc hoa râm, vô lực động đậy ngón tay. Trong khoảnh khắc nhắm mắt, ký ức hoảng hốt ùa về, tái hiện cả cuộc đời ông.
Thuở nhỏ mắc đậu, nhờ trời phù hộ mà tai qua nạn khỏi, tuổi trẻ đăng cơ, bốn bề thọ địch. Sau khi nắm giữ quyền lực tối cao, ông vẫn còn nhớ rõ khí phách bình định Tam Phiên và hùng tâm chinh phạt Chuẩn Cát Nhĩ, cuối cùng lại biến thành nỗi ai oán khi hai lần phế truất Thái tử, cùng với sự chán ghét khi nhìn các con tranh đoạt ngôi vị.
Bảo Thành, đứa con trai ông nhớ nhất…
Thân phận phế Thái tử quá mức nhạy cảm, Khang Hi thở dốc một hồi, cuối cùng đành lạnh lùng, không để lại một lời trăng trối.
Trước sập truyền đến một trận xôn xao, Khang Hi cố hết sức hé mở mí mắt, liếc thấy Nghi phi Quách Lạc La thị đang quỳ trước mặt Đức phi.
Ông có chút không nhớ rõ dung mạo Nghi phi, nhưng vẫn còn nhớ rõ khi còn trẻ, mơ hồ có vài phần thích nàng, cũng sủng ái nàng nhiều năm.
Đều là những ký ức mơ hồ xa xăm, dần dần bị tâm tư xúi giục của lão bát và lão cửu thay thế. Trong hậu cung, người có thể đối đầu với Đức phi chỉ có Nghi phi, nàng lại luôn luôn kiêu căng, nếu không phục tân đế…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT