Từ khi đến nơi này, đây là lần đầu tiên Khúc Du sinh ra cảm giác mờ mịt cùng sợ hãi tận đáy lòng.
Nàng chưa từng nghĩ tới tương lai, cũng không biết vận mệnh mình rồi sẽ ra sao. Cho tới hôm nay, Chu Đàn nhắc đến lão sư đã khuất, nàng mới giật mình nhớ lại: trong sử sách, phu nhân của Chu Đàn - rất có thể chính là nàng, cũng đã chết bệnh trước khi hắn rời Biện Đô.
Sử thư không ghi lại tình cảm giữa hắn cùng phu nhân, chỉ mơ hồ lưu một bài thơ thương nhớ thê tử đã khuất. Nay Khúc Du mới phát hiện, hai câu đầu của thơ ấy là để tưởng niệm lão sư, còn hai câu sau, nàng vẫn không hiểu được thâm ý.
Phụ mẫu mất sớm, thân hữu phân ly, bào đệ lạnh nhạt, lão sư qua đời… sau đó, đến cả thê tử cũng rời bỏ hắn. Chu Đàn là kẻ nặng tình, nếu mất đi cây hạnh trong tim, e rằng chính hắn cũng không còn muốn sống nữa.
Nhưng thân thể này của nàng đâu có bệnh tật, rốt cuộc là tổn thương ở nơi nào?
Nàng không tin rằng, có nữ tử nào từng ở cạnh Chu Đàn một đoạn thời gian rồi lại có thể vô tình rời bỏ hắn. Nhưng nếu đã sinh tình, sao lại nỡ buông tay?
Không lẽ giống như Cố Chi Ngôn, sau khi cuốn vào phong vân triều chính, rốt cuộc bị ép đến thân vong?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT