Chu Đàn duỗi tay, đem chiếc hộp gấm sắc vàng nhạt từ trong cơ quan lấy ra, nâng niu như vật báu, rồi quay đầu nhìn về phía nàng.
Khúc Du bỗng cảm thấy, lúc này Chu Đàn giao cho nàng không đơn thuần là vật ngoài thân, mà như chính tính mạng hắn vậy. Giống như lời khẩn cầu khi nãy hắn thốt ra bằng thanh âm run rẩy, một khi nàng biết được chuyện này, không những bản thân bị cuốn vào cơn sóng dữ trong chốn quyền mưu, mà cả đối phương cũng đem hết thảy đặt cược, liên hệ cùng nàng chặt chẽ không rời.
Nàng nhìn hắn mở hộp gấm, bên trong là một quyển trục bọc lụa mỏng, ánh kim nhàn nhạt, được cẩn thận buộc lại, trân trọng vô ngần.
“Đây là...”
“Di chiếu.” Chu Đàn đáp, giọng nặng nề.
Thương Đế sau khi soán vị được sáu tháng, Chu Đàn hộ tống Cảnh vương tôn nhập cung, triều đình khi ấy lấy di chiếu của Tuyên Đế làm bằng chứng, khiến y danh chính ngôn thuận mà kế vị.
Việc này khiến học giả hậu thế tranh luận không thôi. Danh tiếng của Chu Đàn vốn đã hỗn độn, lời khen tiếng chê nửa nọ nửa kia. Vậy mà cuối cùng hắn lại mang danh nịnh thần vì truyền thụ di chiếu cho người khác. Các nhà chép sử khi chấp bút Dận sử từng đặt nghi vấn về tính chân thực của di chiếu này, cho rằng đó là căn nguyên tội trạng “mưu nghịch” hàng đầu của Chu Đàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT