Thuở đầu, Tống Sưởng xử lý án “Châm đuốc” cũng coi như cần mẫn giữ đạo cầm quyền, còn có thể nghe can gián, chấp nhận lời nói phải trái của triều thần. Nếu từ đó về sau hắn vẫn có thể giữ đạo trung dung của đế vương, điềm đạm mà hóa giải các biến số tràn lan, thì dù trong cung có biến, cũng chưa chắc đã đổ máu.
Nếu quả thật giữ được tính khí như thế, phong di chiếu kia e rằng đã mục nát trong phủ đệ của Chu Đàn, cho đến lúc hắn qua đời cũng sẽ không ai hay biết.
“Trách không được…”
“Trách không được điều gì?”
“Sau khi án nhảy lâu kết thúc, chàng bị bệ hạ phạt đình trượng. Ta đến cửa đông đón, khi ấy chàng quay đầu nhìn về Nhiên Chúc Lâu rực sáng ánh đèn, rồi nói với ta…”
Khúc Du nhớ lại tình cảnh thuở ấy, từng câu từng chữ thốt lên: “Chàng nói, là chàng đối với hắn ôm kỳ vọng không thực tế.”
Chu Đàn mơ hồ hồ đồ mà làm chó săn cho hoàng đế tại Hình Bộ, ngay cả lúc bị ám sát cũng chưa từng nghĩ tới việc đem di chiếu lộ diện. Để đến khi thực sự sinh lòng phản ý, e là vì án nhảy lâu khiến vô số nữ tử chết oan, thương tâm đến cực điểm, mà Tống Sưởng vẫn ngầm cho phép Phó Khánh Niên dụng hình tra tấn, càng ngày càng nặng. Tống Sưởng không phải không thể quản, mà là căn bản không để tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play