Thiệu Tuần vốn đã đoán được tám chín phần. Đến khi nữ tử đã cùng Triệu Ngôn Tuân hoan lạc bị người của Tề thị lôi đến, nàng lại càng thêm chắc chắn về suy đoán trong lòng.
— Cung nữ này chính là người lúc trước đã đỡ Thiệu Tuần đến Noãn Hương các nghỉ ngơi.
Thiệu Tuần dùng khăn che khóe miệng, có chút chần chừ nói: “Nữ tử này… sao trông có chút quen mắt?”
Tề thị ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Thục phi, ánh mắt như có gai: “Thiệu tiểu thư thật không nhìn lầm. Đây là cung nhân của Duyên Gia cung, vừa rồi còn ở trong yến tiệc hầu hạ nương nương. Cũng không biết thế nào, một cái chớp mắt đã không thấy đâu, lại một cái chớp mắt nữa… à, đã chạy lên giường của Đại điện hạ rồi.”
Thục phi nhíu mày: “Đại hoàng tử phi, trước mặt các vị phu nhân, ngươi đang nói gì vậy?”
Nói rồi, nàng ta ra hiệu cho người phía dưới: “Còn không mau dẫn người đi, để lại đây làm bẩn mắt người khác.”
“Khoan đã!” Tề thị cao giọng ngăn lại: “Tiện tỳ này lén lút xuất hiện ở Noãn Hương các, làm Đại điện hạ mất hết thể diện, chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play