Hà Tấn Vinh đích thân mang ban thưởng đến trao tận tay Trịnh thị. Sau khi mọi người tạ ơn, hắn liền hoàn thành nhiệm vụ rồi lui đi.
Những vị tiểu thư và phu nhân còn lại đều vây quanh để chúc mừng.
"Nương nương quả nhiên được bệ hạ để mắt tới, dù trăm công nghìn việc vẫn nhớ để ban tặng một đôi Như Ý này."
"Đúng vậy, đây đều là thể diện của nương nương, thật khiến người khác phải ngưỡng mộ."
"Anh Quốc công phu nhân, phủ của ngài thật được sủng ái hậu hĩnh, không nhà nào sánh bằng."
Thiệu Tuần nghe những lời tâng bốc này mà thật sự dở khóc dở cười. Nàng không biết Hoàng đế đã rảnh rỗi đến mức nào để đi dạo Phụng Lân hiên, chẳng rõ cái sự "trăm công nghìn việc" của ngài rốt cuộc là bận ở đâu. Mới vài khắc trước còn cần người nhắc nhở mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật Thục phi, vậy mà bây giờ lại biến thành trong lòng một khắc không quên…
Nhưng Thục phi nào có hay biết những lời chửi thầm của cháu gái. Cuối cùng, nàng ta cũng không giữ được vẻ mặt thản nhiên như không nữa, nụ cười trên môi trở nên chân thật chưa từng thấy, khóe miệng gần như không khép lại được. Một lúc lâu sau, nàng ta mới nhớ ra Đức phi cũng đang ở đây, bèn mỉm cười rạng rỡ quay người lại nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT