Triệu Ngôn Xu là một đứa trẻ ngoan ngoãn lạ thường. Thực ra, cả Hoàng đế và Thiệu Tuần lúc nhỏ đều không phải đứa trẻ hiền lành gì. Hoàng đế thì không cần phải nói, còn Thiệu Tuần tuy bây giờ trông đoan trang, nhưng ngày nhỏ cũng từng vì tranh giành đồ vật mà lăn ra đất ăn vạ, chẳng qua sau này hiểu chuyện nên mới ngoan ngoãn hơn mà thôi.
Nhưng nhi tử của hai người họ thì lại thật sự không hề nghịch ngợm. Không nên nói là điềm tĩnh, mà phải gọi là đĩnh đạc mới đúng.
Hắn sinh ra đã không hay khóc, từ lúc nhìn rõ mọi vật, hễ muốn thứ gì là cứ nhìn chằm chằm vào thứ đó. Người hầu hạ bên cạnh hắn toàn là những kẻ lanh lợi, chẳng mấy chốc sẽ dâng đồ vật lên tận tay. Chỉ khi người khác thực sự không đoán ra được ý của hắn, hắn mới khẽ r*n rỉ đôi chút.
Hắn nhận ra người quen nhưng không bám người. Mới mấy tháng tuổi đã có thể giữa không gian vô cùng ồn ào mà nhận ra chính xác giọng của mẫu thân, rồi lập tức quay đầu nhìn nàng. Nhưng dù người khác trông chừng thì hắn cũng không hề kén chọn. Buổi tối đói bụng bú sữa cũng chỉ khóc khẽ một lát, được cho ăn no là có thể ngủ ngay.
Tóm lại, những ai từng gặp Triệu Ngôn Xu đều phải công nhận đứa trẻ này rất dễ nuôi, khiến người ta vô cùng yên lòng. Hơn nữa, hắn lại có dung mạo khôi ngô tuấn tú, thật sự khiến người ta nhìn một lần là không thể quên, vô cùng đáng yêu.
Lúc này, đứa trẻ vừa qua lễ một trăm ngày, đã được gần bốn tháng tuổi. Bà vú nhân lúc trời nắng, bế hắn ra sân phơi nắng, một đám cung nhân đều vây lại:
“Xem điện hạ của chúng ta xinh đẹp biết bao,”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT