Khi Thiệu Tuần vừa sinh hạ hài tử xong vẫn còn tỉnh táo. Sau đó, nàng được người ta chăm sóc qua lại một phen, tắm rửa sạch sẽ rồi lại mơ màng thiếp đi. Khi nàng tỉnh lại lần nữa, Hoàng đế đã ở bên cạnh giường.
Mắt Thiệu Tuần nhẹ nhàng chớp: "Bệ hạ..."
Hoàng đế sờ sờ mặt nàng, lại sờ sờ tay nàng: "Thái hậu xem qua nàng xong đã hồi cung rồi, nàng cảm thấy thế nào?"
"Mệt..." Thiệu Tuần lẩm bẩm: "Sinh một đứa con mệt quá đi."
Nàng không nói đau mà chỉ nói mệt, nhưng vẫn khiến Hoàng đế đau lòng vô cùng.
Lúc này, Triệu Nhược Đồng ôm một bọc tã lót nhỏ đi lên phía trước: "Nương nương, người chưa thấy hài tử đâu, hắn trông đáng yêu lắm."
"Thật sao?" Thiệu Tuần thực ra trước khi ngất đi đã nhìn qua một lần, chỉ cảm thấy vô cùng xấu xí, đến bây giờ vẫn còn có chút lo lắng. Lúc này nghe Triệu Nhược Đồng nói một cách chân thành, liền hoài nghi có phải mình đau đến hoa mắt nhìn nhầm hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT