Ngay lúc Trịnh lão phu nhân còn đang ngẩn người, Hoàng đế vỗ tay với tiểu nhi tử trong lòng Thiệu Tuần, dễ dàng thu hút được sự chú ý của nó:
“A Xu, đến chỗ phụ hoàng nào.”
Triệu Ngôn Xu vẫn luôn được nuôi dưỡng ở Cam Lộ điện. Nếu tiền triều không bận, Hoàng đế gần như đến trưa sau khi gặp xong ngoại thần là sẽ trở về, có tấu chương cũng đều dọn đến thư phòng ở Cam Lộ điện để phê duyệt. Ngày nào cũng được gặp tiểu tử này, thời gian bế hắn trên tay cũng không kém gì Thiệu Tuần, tình cảm tự nhiên không tầm thường.
Quan trọng hơn, đây là đứa con mà người hắn yêu đã vất vả mang thai mười tháng sinh ra, sao hắn có thể không thương không yêu?
Quả nhiên, Triệu Ngôn Xu không chút do dự, liền giẫy đạp đôi chân, nhoài người về phía Hoàng đế.
Thiệu Tuần đành bất lực đưa nhi tử cho Hoàng đế, còn không quên vỗ nhẹ vào mông hắn một cái: “Tên tiểu tử vô ơn này.”
Thiệu Tuần sức lực có hạn, bế con chơi một lát đã mệt, không thể làm Triệu Ngôn Xu vui thỏa thích được. Ngược lại, Hoàng đế bế hắn chơi có thể giơ cao mãi cho đến khi đứa trẻ tự mệt, tự nhiên càng được trẻ con yêu thích hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play