Tiếng đóng cửa của Sở Vi Nhu kéo Kiều Nặc từ trạng thái thất thần trở về.
Cậu ngẩng đầu nhìn cô ta, thấy vẻ mặt của Sở Vi Nhu trở về dáng vẻ u sầu, không khỏi lo lắng hỏi: “Từ tổng làm khó cô sao?”
Sở Vi Nhu cười lắc đầu: “Không có, Từ tổng rất thân thiện, không hề đáng sợ như lời đồn.”
"Vậy sao cô lại không vui?" Kiều Nặc khó hiểu.
Lẽ ra, Từ tổng gọi cô ta vào là để nói về chuyện đồng đội mới, Triệu Duệ dù là địa vị hay độ hot đều không hề thua kém cậu, khoản bồi thường này cô ta nên hài lòng mới phải.
“Em luôn nghĩ anh xem em là bạn, nên mới đối xử tốt với em như vậy, nhưng có lẽ em đã tự mình đa tình rồi, đến chuyện anh có chị gái mà em cũng là người cuối cùng biết được.”
Sở Vi Nhu cúi đầu nhìn xuống đất, đôi bàn tay nhỏ trắng nõn bồn chồn xoắn vào nhau, giọng nói cũng mang theo chút ấm ức.
Nghe vậy, Kiều Nặc thầm mắng Cố Sâm lòng dạ bẩn thỉu, cô ta rõ ràng chỉ xem cậu là bạn, người ta đã nói thẳng ra như vậy rồi.
“Chuyện này tôi chưa từng nói với ai, chỉ là sự việc xảy ra đột ngột nên mới bị mọi người biết đến.”
“Em luôn xem anh như em trai mà chăm sóc, kết quả cuối cùng lại thành trò cười, rõ ràng anh có chị gái mà.”
Sở Vi Nhu ngẩng đầu nhìn Kiều Nặc, đôi môi hồng như cánh hoa anh đào hơi chu ra, ánh mắt trách móc tràn đầy hờn dỗi.
"Xin lỗi, tôi không cố ý lừa cô." Kiều Nặc có chút chột dạ, quả thực cậu đã có chút tư tâm đối với cô ta.
“Được rồi, em cũng không trách anh, đây là chuyện riêng của anh, anh có thể chọn giấu diếm, em chỉ sợ sự quan tâm quá mức của mình sẽ bị anh hiểu lầm là có ý đồ khác, đến cuối cùng lại không thể làm bạn.”
Sở Vi Nhu nhân cơ hội này làm rõ những tin đồn về hai người trong công ty, một là để nói với Kiều Nặc, đối xử tốt với anh không phải là có mưu đồ gì, hai là muốn nhân cơ hội này xem mức độ chấp nhận của Kiều Nặc đối với tin đồn tình cảm của hai người, thuận tiện cho việc bố trí tiếp theo của cô ta.
“Tôi chưa bao giờ để ý đến tin đồn, ngược lại là cô, nếu tôi khiến cô cảm thấy khó xử, cô nhất định phải nói với tôi, dù sao tình huống của tôi cũng đặc biệt, sợ cô bị liên lụy vô cớ.”
"Trong mắt anh em yếu đuối vậy sao? Em cũng không sợ tin đồn đâu." Sở Vi Nhu chắp tay sau lưng, hơi ngẩng đầu, trên khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cười rạng rỡ như gió xuân tháng ba, dịu dàng và ấm áp.
Kiều Nặc dường như nhìn thấy Kiều Nhất mười sáu tuổi, nụ cười ấy chỉ xuất hiện khi cô gặp Bùi Nghiên Thư.
Rõ ràng một giây trước còn đang cười nói vui vẻ, liếc thấy cậu thì lập tức thay đổi sắc mặt, không hợp ý một cái là sẽ đấm đá, thật đáng ghét!
Kiều Nặc giật mình, vội vàng xua đi những ký ức không hợp thời này.
"Anh làm sao vậy?" Sở Vi Nhu nghi ngờ hỏi.
“Không có gì.”
Sở Vi Nhu dò hỏi: “Chị gái của anh chắc là có quan hệ tốt với anh nhỉ, dù sao anh tốt như vậy, không ai là không thích cả.”
Kiều Nặc hừ lạnh một tiếng: “Bình thường thôi, không thể nói là tốt.”
Sở Vi Nhu khẽ giật mình, giả bộ áy náy nói: “Xin lỗi, em không nên dò hỏi chuyện riêng của anh.”
“Không sao, dù sao cũng phải tham gia cùng một chương trình, tìm hiểu một chút cũng không sao.”
"Ồ, vậy chị gái có dễ chung sống không?" Sở Vi Nhu được nước lấn tới.
"Không dễ chung sống đâu, tốt nhất cô nên tránh xa chị ấy ra." Kiều Nặc trả lời dứt khoát.
"Hả?" Sở Vi Nhu giả vờ ngạc nhiên: “Em cứ tưởng chị gái cũng giống anh, là người dịu dàng chứ.”
Kiều Nặc cười khẩy nói: “Chị ấy tính khí thất thường, làm việc thì tùy hứng, đắc tội người khác cũng không biết, nếu chị ấy mà nói nặng lời với cô, cô cũng chịu khó bỏ qua, đừng chấp nhặt với chị ấy.”
“Ờ? Chị gái đã kết hôn rồi sao?”
“Ừ, con đã bốn tuổi rồi.”
Sở Vi Nhu lập tức vẽ ra trong đầu hình ảnh một người phụ nữ đã kết hôn bình thường, trong nháy mắt liền không còn lo lắng.
Vốn dĩ cô ta còn sợ chị ruột đến sẽ giành mất không ít sự chú ý, dù sao Kiều Nặc cũng thuộc dạng có nhan sắc đỉnh cấp, chị ruột chắc cũng thuộc dạng đại mỹ nhân, vì gen đã có sẵn ở đó rồi.
Fan nhan sắc trong giới giải trí thì đầy rẫy, ngay cả người bình thường cũng có thể hút fan nhờ khuôn mặt, huống chi đối phương lại là chị ruột của Kiều Nặc.
Tin tức này một khi được tung ra, trên mạng chắc chắn lại bùng nổ.
Cô ta không hề muốn có thêm một người giành mất chút độ hot và chủ đề vốn đã ít ỏi này.
Vì hai chị em tình cảm bình thường, chị gái lại đã kết hôn sinh con, nhìn thế nào cũng không cùng đẳng cấp với cô ta, nỗi lo lắng của cô ta quả thực là thừa thãi.
“Con mới chỉ bốn tuổi, có thể rời xa mẹ trong thời gian dài không?”
Ngụ ý là việc cô đến e là không hề đơn giản.
Kiều Nặc cau mày nói: “Ai mà biết chị ấy đang nghĩ gì, luôn thích làm theo ý mình, căn bản không quan tâm đến sống chết của người khác!”
"Vậy có khi nào chị gái gặp khó khăn, nếu không thì sao lại bỏ con mà đột nhiên xuất hiện chứ?" Sở Vi Nhu cẩn thận dẫn dắt.
Kiều Nặc càng nhíu chặt mày, sự xuất hiện đột ngột của Kiều Nhất đối với cậu mà nói vừa có chút ngỡ ngàng lại có một chút vui mừng nhàn nhạt ngoài ý muốn.
Nhưng một chút vui ấy, căn bản không thể bù đắp được sự dè dặt mà giọng điệu mạnh mẽ của cô mang lại cho cậu.
Bây giờ đến cả người ngoài cũng nhìn ra cô đến là không có ý tốt, nếu cậu còn ôm tâm lý may mắn, thì đúng là hèn hạ quá rồi.
Trầm ngâm hồi lâu, Kiều Nặc không vui nói: “Chị ấy chỉ là hứng thú nhất thời thôi, ở không được bao lâu sẽ đi ngay.”
Nhìn vẻ mặt Kiều Nặc không vui vẻ, Sở Vi Nhu không hỏi nhiều nữa.
Cô ta chỉ cần xác nhận Kiều Nặc không thích chị gái mình, thậm chí là chán ghét, là đủ rồi.
Chị ruột càng không ra gì, càng làm nổi bật sự tốt đẹp của cô ta đối với Kiều Nặc, cuối cùng Kiều Nặc vẫn sẽ dựa dẫm vào cô ta nhiều hơn.
…
Bãi đỗ xe dưới tầng hầm.
Kiều Nhất dưới sự dẫn dắt của Cố Sâm bước vào thang máy, xuyên qua bức tường kính xung quanh, Cố Sâm lén đánh giá người phụ nữ khí chất mạnh mẽ trước mắt.
Người phụ nữ mặc một bộ váy trắng thanh lịch, đường may tinh tế và chất liệu sang trọng, đều thể hiện gu thẩm mỹ và sự giàu có của cô.
Gương mặt xinh đẹp không trang điểm, có năm phần giống với Kiều Nặc.
So với vẻ mặt tuấn tú vẫn còn nét non nớt của Kiều Nặc, khuôn mặt trước mắt này uy nghiêm hơn, lại mang vẻ ung dung tự tại.
Vẻ đẹp trai của Kiều Nặc phóng khoáng tùy ý, vẻ đẹp của chị gái Kiều Nặc hào phóng rạng rỡ, vừa khiến người ta vô cùng ngưỡng mộ lại vừa mang lại cảm giác dè dặt, nếu như cô debut thì tuyệt đối không hề thua kém các tiểu hoa đán* hàng đầu.
(*) tiểu hoa đán: nữ diễn viên trẻ, nhỏ tuổi nổi tiếng
Trong lúc Cố Sâm âm thầm quan sát, Kiều Nhất cũng đang quan sát Cố Sâm qua hình ảnh phản chiếu trong gương.
Nếu nói nữ chính là nguồn gốc gây ra bi kịch của Kiều Nặc, thì Cố Sâm chính là cọng rơm cuối cùng đè chết Kiều Nặc.