Cố Sâm liền cảm thấy không ổn: “Tổ tông ơi, đừng nói với tôi là cậu muốn chọn cậu ta để dẫn dắt Sở Vi Nhu?”
“Có vấn đề gì sao?” Kiều Nặc nhướng mày nhìn anh ta.
“Một rapper, một dân ca, vốn là kẻ thù không đội trời chung, cậu nói xem là có vấn đề gì?”
Mỗi ngành nghề đều có một chuỗi khinh thường, chuỗi khinh thường của làng nhạc chính là phong cách âm nhạc.
Triệu Duệ không chỉ một lần công khai chỉ trích Kiều Nặc, ẩn ý dân ca chỉ là những lời sáo rỗng r*n rỉ vô bệnh, không thẳng thắn hào sảng bằng rap.
Hai người được công nhận là kẻ thù không đội trời chung, hễ gặp mặt là gây gổ, cùng nhau lên chương trình tạp kỹ, độ hot trực tiếp tăng vọt nhưng giá trị thù hận thì có lẽ sẽ bùng nổ, hiệu quả chương trình thì có, nhưng đối với độ hot hiện tại của Kiều Nặc mà nói thì không cần thiết.
Hơn nữa, nếu Triệu Duệ thật sự đến, khối lượng công việc của anh ta sẽ tăng lên rất nhiều, vừa phải kịp thời tung tin xấu, vừa phải kiểm soát bình luận, hai việc cùng lúc quá hao tổn sức lực.
Kiều Nặc không cho là đúng nói: “Chị tôi làm loạn như vậy, bên đạo diễn chắc chắn sẽ không vui, tôi vừa phải xin lỗi đạo diễn, vừa phải bồi thường cho Sở Vi Nhu, không có chút thành ý sao được!”
“Đạo diễn có thể mời được cậu đã là đốt nhang bái trời rồi, đạo diễn dám không vui sao? Còn nữa, chương trình tạp kỹ này nếu không có cậu, Sở Vi Nhu đến tư cách tham gia cũng không có, gạch tên thì gạch tên thôi, bồi thường cho cô ta làm gì? Cần gì phải uy hiếp Từ tổng, ép anh ta bật đèn xanh cho cậu? Cậu vì Sở Vi Nhu phá lệ quá nhiều rồi đấy, có khi nào là cậu thích cô ta không?”
Cố Sâm không phải là không nhìn ra Sở Vi Nhu muốn lợi dụng độ hot của cậu để mưu cầu lợi ích, chỉ là nghĩ Kiều Nặc cần chủ đề, cũng cần thỉnh thoảng tạo chút mờ ám để kích thích fan bạn gái và fan vợ, tăng thêm sự chú ý, cho nên mới để mặc Sở Vi Nhu hút máu, nhưng nếu Kiều Nặc thật sự động lòng vậy thì phiền phức rồi.
Kiều Nặc lập tức trầm mặt xuống: “Đừng nói bậy, chúng tôi chỉ là quan hệ đồng nghiệp bình thường, nếu nói về tư tâm thì, có lẽ là tôi nhìn thấy bóng dáng của chính mình trên người cô ta, người mới ra mắt không dễ dàng, tiện đường giúp một tay mà thôi.”
“Hừ... Cậu đoán xem tôi có tin không? Trong công ty có rất nhiều nữ nghệ sĩ cố gắng tiến bộ, sao cậu không giúp người khác mà chỉ giúp cô ta?”
Kiều Nặc bị hỏi đến mức có chút chột dạ, Sở Vi Nhu vào một vài thời điểm có thể khiến cậu nhớ đến Kiều Nhất, cậu muốn hấp thụ chút quan tâm từ cô ta, chỉ vậy mà thôi.
Nhưng cậu không thể nói ra vì quá mất mặt, loại người hung bạo như Kiều Nhất, căn bản không đáng để cậu nhớ nhung!
“Sao anh nhiều lời thế, cứ chọn Triệu Duệ đi!”
Kiều Nặc tức giận ném tư liệu vào lòng anh ta, đứng dậy định đi ra ngoài.
Cố Sâm tức đến phát điên: “Thằng nhóc thối tha, cố tình muốn làm tôi mệt chết đúng không.”
Kiều Nặc biết một khi Triệu Duệ cùng khung hình với mình, không tránh khỏi việc lại khiến anh ta phải kiểm soát bình luận.
Cậu quay lưng lại vẫy tay nói: “Tiền cát-xê lần này đều cho anh, coi như tạ lỗi.”
Một câu nói của cậu khiến cho cơn giận của Cố Sâm tan đi một nửa.
Chẳng trách sao người ta nói Kiều Nặc đơn thuần, cứ phàn nàn vài câu là cậu lại mềm lòng, cây hái ra tiền như vậy không nhiều, phải nắm chặt mới được!
Kiều Nặc vừa mở cửa ra, liền nhìn thấy Sở Vi Nhu đang đi về hướng phòng làm việc của tổng giám đốc, liếc thấy vẻ mặt tiều tụy của đối phương, Kiều Nặc hơi nhíu mày.
“Kiều Nặc.” Cô ta cố gắng nở một nụ cười, vẫy tay với cậu.
“Từ tổng tìm cô sao?” Kiều Nặc nói thẳng.
Sở Vi Nhu gật đầu, đôi mày cong cong tràn đầy vẻ dịu dàng: “Em cũng không biết Từ tổng tìm em có chuyện gì, em có chút lo lắng.”
Bình thường Từ tổng chỉ gặp gỡ những nghệ sĩ đứng top, Sở Vi Nhu hiển nhiên là chưa đủ tư cách.
Trên đường đi tìm Kiều Nặc, nhận được điện thoại của Từ tổng, cô ta biết chắc chắn là Kiều Nặc đã nói chuyện với Từ tổng rồi, bồi thường chắc chắn sẽ không ít nhưng mức độ lớn bao nhiêu thì không thể biết được.
Vì vậy, cô ta không ngại thêm chút điều kiện.
Cô ta giả vờ bối rối nắm chặt hai tay, lo lắng đối diện với Kiều Nặc, mong chờ sự an ủi của cậu.
Mỗi lần chỉ cần cô ta lộ ra vẻ bất lực, Kiều Nặc sẽ đối xử tốt với cô ta hơn.
Kiều Nặc dịu giọng an ủi: “Đừng lo, là chuyện tốt đấy.”
Sở Vi Nhu nghe vậy, tảng đá treo lơ lửng cuối cùng cũng rơi xuống, nhưng vẫn làm ra vẻ khó tin hỏi lại: “Thật sao?”
"Ừm, đi đi, tôi đợi cô ở ngoài cửa." Kiều Nặc mỉm cười, ánh mắt khuyến khích cô ta mau đi.
Không rõ là vì sao, chỉ cần Sở Vi Nhu lộ ra một chút bất an, cậu liền không nhịn được muốn quan tâm, muốn nhúng tay vào chuyện của cô ta, dường như có như vậy trong lòng mới có thể an tâm.
Sở Vi Nhu cười gật đầu, vẻ u ám bao trùm lên cô ta, chớp mắt đã bị ánh nắng xua tan: “Vậy lát nữa gặp lại.”
“Ừ.”
"Còn nói là cậu không có cảm giác, ánh mắt hai người suýt nữa thì kéo tơ luôn rồi kìa!" Cố Sâm tức giận từ góc khuất đi ra, thấp giọng trách móc.
Kiều Nặc lườm anh ta một cái: “Không biết nói thì ngậm miệng lại, tung tin đồn nhảm là phạm pháp đấy.”
“Tôi tận mắt nhìn thấy, cho dù cậu không có nhưng cậu có thể đảm bảo cô ta cũng không có ý nghĩ đó sao?”
Lời của Cố Sâm khiến Kiều Nặc hơi ngẩn người, không chắc chắn nói: “Chắc là không đâu?”
Cố Sâm vẻ mặt hận sắt không thành thép nói: “Đại ca, sự thiên vị của cậu quá rõ ràng rồi, cho dù người ta hiểu lầm cũng là bình thường, sao cậu cứ cứng đầu vậy chứ, ngoài ca hát ra thì không biết gì hết!”
"Chuyện này một bàn tay vỗ sao thành tiếng được, tôi là 'cây ngay không sợ chết đứng'!" Kiều Nặc lộ vẻ bối rối.
Bị anh ta nói vậy, rất nhiều hình ảnh bắt đầu nhảy ra trong đầu, Sở Vi Nhu đối xử với cậu quả thật tốt hơn so với người khác rất nhiều, chẳng lẽ là vì thích? Không phải sự quan tâm có qua có lại như cậu nghĩ?
“Dù sao cậu cũng nhớ cho tôi, tôi không quan tâm cô ta có ý nghĩ gì với cậu, cô ta mà tự tiện công khai là tôi tuyệt đối không tha cho cô ta, người muốn cùng cậu tạo CP đầy ra đấy, cho dù muốn lăng xê cũng không thể lãng phí trên loại vai nhỏ này được, biết chưa?”
“Biết rồi, anh phiền quá!”
Kiều Nặc vô cớ cảm thấy bực bội, thật là sóng gió này chưa qua, sóng gió khác lại đến.
…….
Khi Sở Vi Nhu từ phòng làm việc của tổng giám đốc bước ra, Kiều Nặc đang cúi đầu nhìn bản sao sổ hộ khẩu trong tay, vẻ mặt khó dò.
Anh ta đúng là đã cho cô ta một khoản bồi thường có giá trị tương đương. Cô ta không những không bị loại bỏ mà còn có thêm một "cậu em trai" trên màn ảnh, chính là Triệu Duệ, rapper đang nổi đình nổi đám, đồng thời cũng là người ngưỡng mộ cô ta.
So với sự bị động của Kiều Nặc, Triệu Duệ chủ động hơn và dễ kiểm soát hơn.
Lần tham gia chương trình tạp kỹ này, cô ta nhất định sẽ tỏa sáng rực rỡ.